Thủy Lang cười cười, không nói gì. Chỉ cần nhiều thời gian hơn, đọc nhiều hơn, đi nhiều hơn, mở rộng tri thức thì sẽ biết thế giới này rất rộng lớn.
Đi ra khỏi cửa hàng bách hoá, mấy người Thuỷ Lang lại vội vàng chạy đến cửa hàng nhà nước.
Ba nhóc con ai cũng có vải cotton đủ làm một cái áo sơ mi hoa nhí, vải đen làm quần, còn có thể tự chọn màu sắc và chất liệu cho áo khoác ngoài.
Đại Nha chọn vải nhung màu xanh, Nhị Nha chọn vải dày màu cam, còn Tam Nha thì chọn vải nhung màu đỏ hồng.
“Đời sống đúng thật là ngày càng tốt hơn rồi.”
Chu Huỷ nhìn tấm vải mà nhân viên bán hàng cắt: “Lúc trước hình như cũng chưa từng nhìn thấy nhiều màu sắc như vậy ở cửa hàng. Thường thì vải đen, trắng, xanh, đỏ đều rất ít.”
Chiếc túi đằng sau xe lăn đã được lấp đầy, Thuỷ Lang đặt vài bó vải vào trong tay chị cả, dù sao thì ngồi trên xe lăn cũng được đẩy đi, không bị mệt: “Về sau sẽ có càng ngày càng nhiều màu sắc nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT