Viền mắt bà cụ Tống ướt át, cầm tay của cháu ngoại: “Có thể nhìn thấy con như vậy, bà thực sự là chết cũng nhắm mắt.”
Chu Hủy đứng ở trên bục quán quân không khóc nhưng vừa nhìn thấy bà ngoại, nghe những lời này, mắt cũng không nhịn được mà ươn ướt: “Bà ngoại, sau khi con lấy tiền thưởng, con sẽ mua quần áo cho bà, dẫn bà đi tiệm cơm ăn.”
Bà cụ Tống rơi nước mắt, cười liên tục gật đầu, nắm thật chặt tay của Chu Hủy: “Được, chắc chắn bà sẽ không khách khí. Nhưng con nên mua quần áo cho mấy con bé, mua cả đồ ăn ngon cho mấy đứa nữa. Nếu không có mấy con bé thì làm sao con có được ngày hôm nay?”
“Đúng vậy, con đều hiểu được.” Chu Hủy nhìn về phía trong phòng Thủy Lang. Vừa nhìn thấy cô đang ngồi phịch ở xích đu ăn bánh mì, lập tức nín khóc rồi cười: “Mọi người đã đói cả rồi, ngày hôm nay tôi mời mọi người ăn cơm.”
“Chị không cần mời.” Kim Xảo Chi chạy từ bếp ra: “Phục Hưng đã nấu ăn rồi. Buổi sáng chạy tới chợ mua rất nhiều đồ, cá hấp, xương sườn kho, mua chân giò lợn, thịt muối, rau trộn đầu sứa, mua đủ hết cả rồi. Chỉ chờ chị về dùng cơm.”
“Chu Hủy, hôm nay tôi nấu mì hoành thánh, đặc biệt nấu cho cô ăn.”
“Tôi cũng đã nấu mấy món ăn kèm. Ôi trời, thật là vui quá, đưa chút đồ ăn sáng cho cô, bày tỏ tấm lòng của tôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play