Sau này, khi cô lớn và hiểu chuyện hơn một chút, cô đã giữ kín những tâm tư ấy sâu dưới đáy lòng để không phải nghĩ ngợi về chúng nữa, thậm chí cô còn tự huyễn hoặc rằng mình không hề bận tâm.
Bạch Trác gần như đã quên cả chuyện này, dù bạn thân của cô vẫn còn nhớ mồn một thế nhưng lại chưa từng gợi nhắc lần nào.
“Cậu nói mau, không được lắc đầu, tớ không tin chuyện đó không có nguyên do nào.” Thấy cô lắc đầu, Ôn Ngôn mè nheo, “Là người bạn thân nhất của cậu, tớ có quyền được biết…”
Dọc đường đi, hai người cười nói tíu tít, đi ngang qua con hẻm nhỏ hồi mới chuyển trường cô đã bám đuôi anh.
Tới nơi, Bạch Trác đứng đối diện cửa hàng và giới thiệu hệt như lần đó Hứa Yếm đã nói: “Chính là ở đây.”
Lúc hai người qua đường xong, Ôn Ngôn kéo cô lại: “Dừng lại, để tớ ghi lại những khoảnh khắc đẹp nào.”
Ôn Ngôn lấy điện thoại ra, mở camera trước: Hai người cười thật tươi, tựa đầu vào nhau, phía sau lưng là cửa hàng bánh bánh chiên kia, tách cái khung cảnh này được ghi lại dưới dạng ảnh tĩnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT