Thấy ánh mắt quả quyết không thể thương lượng thêm của bà, anh ấy nhìn lại trên bàn vẫn còn đến bốn, năm món. Bạch Lẫm đau hết cả đầu, bèn đánh mắt tìm kiếm đồng bọn về phía Bạch Trác: “Em gái…”
Bạch Trác không hề ngẩng đầu: “Cố lên.”
Ông anh nghẹn họng nhìn trân trối con em vô tình.
Tối nào cô cũng chỉ ăn vừa đủ, tuy nhiên sở dĩ hôm nay đặc biệt hơn mọi ngày nên cô gắp thêm mấy món nữa, húp một bát canh rồi mới đặt muỗng xuống.
Cô tính ngồi nán lại thêm một lát, song khi bắt gặp ánh mắt như van lơn của anh trai mình, Bạch Trác khựng lại chút rồi loáng một cái thưa với mẹ xong, cô đã quay lưng lên thẳng lầu, đi về phòng.
Tận đến lúc đóng cửa phòng lại, dường như nụ cười vẫn luôn hiện hữu trên môi cô, cô cực kì thích cảm giác quây quần bên gia đình thế này, thật sự thoải mái hơn trước kia xiết bao.
Sau khi đi rửa mặt, cô ngồi vào bàn học, tuy nhiên cô không học bài cũng không giải đề, chỉ nhìn chăm chăm vào dãy số của người nào đó trên chiếc điện thoại, muốn gọi điện nhưng sực nhớ đến cái ôm kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play