Lâm An mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, ban đầu cậu vốn đã chuẩn bị tinh thần sống một mình đến cuối đời, nhưng trời xui đất khiến thế nào lại nhận nuôi một con chó con.

Thời gian đầu, mỗi khi tiếp xúc với Tiểu Phúc cậu phải trang bị đầy đủ vũ khí, mà tình trạng con chó đái bậy và dây nước tiểu ra lung tung là cơn ác mộng lớn nhất của cậu.

Sau này cu cậu được dạy đi vệ sinh đúng nơi, lớn hơn một chút cu cậu có thể sử dụng bồn cầu xả nước sau khi đi vệ sinh mà không cần dạy, cuộc sống của Lâm An trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Bất kể là trước hay sau tận thế, Tiểu Phúc mỗi ngày đều có ý thức ngồi xổm trong nhà vệ sinh, nhưng hôm nay không có nước, phân béo bự cũng không thể xả được, dường như nó biết mình đã làm sai, liền cúi đầu úp mặt vào cửa chống trộm thỉnh thoảng còn lén la lén lút nhìn trộm chủ nhân.

Zombie An nào đó  chỉ liếc nhìn vào bồn cầu, bị mùi ‘thơm’ ép lùi ra xa nhà vệ sinh.

Cậu vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào cửa nhà vệ sinh, như thể gặp phải vấn đề lớn, một lúc sau mới miễn cưỡng bước vào đi vào.

Động tác cứng đờ cầm một cái chậu nhựa lên, đặt nó dưới vòi nước, vặn ra.

Qua một lúc lâu, lâu đến mức Tiểu Phúc không nghe thấy động tĩnh gì nên rón rén đi tới nhìn xem, Lâm An vẫn đứng đó ôm chậu, chờ nước tự động chảy xuống.

Nước đâu rồi...?

  • Đón đọc chương mới nhất tại TYT

Lâm An mờ mịt nhìn vòi nước, tự hỏi tại sao không có nước.

Vẫn duy trì đứng thêm một hồi lâu, cậu mới ý thức được sẽ không có nước chảy xuống, mới cầm chậu đi ra ngoài.

Tiểu Phúc đang nhìn lén lập tức ngồi xổm vào tường, tiếp tục úp mặt suy nghĩ về lỗi lầm của mình.

Đầu cậu rối như tơ vò, Lâm An cầm chậu nhựa màu hường đứng trong phòng khách phát ngốc, tầm mắt lơ đãng nhìn tới cái ghế sô pha màu nâu nhạt.

Ánh nắng từ ban công chiếu vào, những hạt bụi nhỏ tung tăng nhảy múa dưới tia sáng, rồi rải rác rơi xuống ghế sô pha.

Tầm mắt di chuyển sang chỗ khác, với thị lực tốt cậu nhìn thấy trên bàn lẫn sàn nhà hôm qua mới lau xong đã đóng một lớp bụi mỏng.

Đã đến lúc phải dọn dẹp.

Hiện tại đầu óc của zombie nhỏ không xử lý được hai việc cùng lúc, cậu đặt cái chậu nhựa xuống, cầm lấy một miếng giẻ kẻ sọc mềm trên kệ, đặt dưới vòi nước rồi tiếp tục vặn.

Nhưng dù hướng nào cũng không có nước chảy ra.

Cậu vặn hết tất cả các vòi trong nhà vệ sinh, sau đó nghiêng ngả lảo đảo đi tới nhà bếp vặn tiếp — vẫn không có nước.

Mùi thum thủm trong nhà vệ sinh thoang thoảng, bụi bay khắp nơi trong phòng, mặt liệt của Lâm An cuối cùng cũng hiện ra vẻ hoảng loạn.

Hoàn cảnh thoải mái bị phá vỡ, cá nhỏ tự do tự tại lại mất đi nguồn nước để sinh tồn, khó có thể thở, gần như khô héo.

Nước……

Lâm An cảm thấy rất khó chịu, cậu không có nước.

Nếu là người bình thường khi gặp tình huống này sẽ tìm cách khác để giải quyết.

Nhưng Lâm An biến thành zombie lại cực kỳ cố chấp, trong đầu toàn nghĩ đến nước, không nghĩ ra được biện pháp nào khác, chỉ có thể gấp gáp đi quanh trong nhà.

Nước……

Cậu không để ý rằng chiếc giẻ sọc khô ráo trên tay đang dần ướt.

Một giọt nước chảy ra từ đầu ngón tay màu xám nhạt của Lâm An, chậm rãi làm ướt miếng giẻ.

Lo lắng quanh phòng hồi lâu, Lâm An cúi đầu, phát hiện cái giẻ lau bị thấm ướt.

Lâm An:? ? ?

Không biết nước từ đâu ra, nhưng giẻ ướt là có thể dùng được, Lâm An ngừng xoắn xít, lặng lẽ bắt đầu lau bàn, đồ đạc.

Sau khi lau sạch đồ đạc trong phòng, cậu dường như quên mất chuyện vừa xảy ra, chậm rì đi vào nhà vệ sinh, lại bị mùi hôi thối ép đi ngược ra ngoài. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Đứng ngốc ở cửa nhà vệ sinh hết nửa ngày mới nhớ ra cái mùi thum thủm đó phát ra từ đâu, cậu lại cầm cái chậu nhựa hồng phấn lên đặt dưới vòi nước.

Khoảnh khắc tiếp theo, một dòng nước trong vắt từ vòi phun ra, gần đầy chậu, Lâm An chậm rãi chớp mắt, cảm thấy sắp xong rồi, dòng nước lập tức dừng lại.

Đổ nước vào bồn cầu, cục kít kia cuối cùng cũng biến mất.

Không ai nghĩ rằng zombie nhỏ bé bình thường này sẽ thức tỉnh dị năng hệ thủy vì bệnh sạch sẽ.

Lâm An —  thức tỉnh dị năng hệ hủy, khôi phục lại cuộc sống bình thường, tiếp tục mặt liệt sống những ngày yên tĩnh.

Khi chuẩn bị lau nhà, một dòng nước đổ đầy xô nước chứa cây lau nhà.

Lúc lau bàn, miếng giẻ lập tức được làm ướt.

Khi Tiểu Phúc đi vệ sinh, cứ vài giây lại có một dòng nước xoáy vào cống, Tiểu Phúc lần đầu gặp phải chuyện này, cu cậu sợ đến mức gần như không thể ị được, sau dần lại quen.

Khi giặt quần áo rõ ràng là không có điện mà nước trong máy giặt khiến quần áo không ngừng xoay tròn, sau khi giặt xong, nước bẩn sẽ tự động chảy vào cống, hơi nước trên quần áo sẽ tự động thoát ra ngoài.

Năng lực thần kỳ như phép thuật lại bị zombie Lâm An nào đó coi như là chuyện hiển nhiên.

Dù sao cuộc sống trước khi bị cắt nước cắt điện của cậu vẫn như thế.

Làm đi làm lại nhiều lần, động tác của zombie nhỏ không còn cứng nhắc nữa, dần dần nhớ được nhiều kỹ năng hơn, chẳng hạn như đúng giờ giặt thay quần áo, ga trải giường, vỏ chăn, vỏ ghế sô pha.

Hạn chế duy nhất là cậu vẫn đói, thậm chí ngày càng còn đói hơn, đối mặt với sinh vật sống duy nhất trong phòng, cơn đói làm Lâm An quên mất bóng ma nước miếng vị gà, bắt đầu đánh chủ ý về phía Tiểu Phúc.

Tiểu Phúc đang nằm phơi nắng hoàn toàn không biết nguy hiểm lại đến gần, cu cậu lười biếng nằm tắm nắng, vì chủ nhân đã lâu không tắm rửa và chải lông nên Tiểu Phúc luôn cảm thấy ngứa ngáy khắp người, thuần thục giơ hai chân sau lên gãi cổ.

Zombie nhỏ mắc bệnh sạch sẽ trơ mắt bất lực nhìn những sợi lông chó trên cổ đang bay ra, lộn một vòng trong không trung rồi rơi xuống.

Lâm An:......

Kể từ ngày đó, cậu hoàn toàn loại bỏ hoàn toàn sinh vật lông dài này khỏi danh sách thức ăn của mình, đồng thời bổ sung thêm một nhiệm vụ nữa vào thói quen hàng ngày là tắm kèm chải lông cho con chó nhỏ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play