Không chỉ vậy, sau khi biến thành Thẩm Tu Trạch, cơ thể Tiểu Phúc cũng thay đổi, bộ đồ vốn vừa vặn giờ căng ra chật cứng. Tiểu Phúc cảm thấy khó chịu, liên tục kéo cổ áo, muốn cởi ra.
“Đó là con trai tôi.” Mẹ Thẩm vừa không nỡ nhìn vừa tiếp lời của Lâm An. Bà biết rất rõ Lâm An là đứa trẻ như thế nào, nên chuyện này chắc chắn là do Thẩm Tu Trạch đầu têu ra. Nếu chuyện này xảy ra trong phòng thì không nói làm gì, đằng này lại làm giữa ban ngày ban mặt, hơn nữa hôm nay lại là ngày quan trọng mà thằng nhỏ này lại gấp gáp đến mức như này chứ.
Haizz, thật sự là hết cách với thằng con này rồi.
Những người khác càng thêm kinh ngạc, dù sao họ cũng đã chứng kiến Thẩm Tu Trạch lớn lên, ai mà ngờ đứa nhỏ lại là người như vậy, đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, tặc tặc, thật là táo bạo hơn họ hồi còn trẻ nhiều.
“Sao mọi người lại tụ tập ở đây thế?” Thẩm Tu Trạch từ bên ngoài về, thấy mọi người tụm lại thành một nhóm. Khi anh cất tiếng hỏi, cả nhóm người đồng loạt quay đầu khiếp sợ nhìn anh như thể vừa nhìn thấy một hồng mang mãnh thú gì đó.
Từ Phóng nhìn Thẩm Tu Trạch đang đứng sau, rồi lại nhìn “Thẩm Tu Trạch” đứng cạnh Lâm An, nhìn tới nhìn lui mấy lần, mắt sắp rớt ra luôn.
Sao lại có hai lão đại ở đây?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play