Trên đường về cả nhà Viên Viên ai cũng vui mừng phấn khởi, Dương thị mừng thầm trong bụng , không ngờ chị dâu cả năm nay hào phóng thế không biết, mua hết quần áo mới cho bọn trẻ. Ba đứa lớn có thể mặc lại quần áo cũ của mấy đứa con bác cả, Cảnh Hoành còn bé có thể mặc lại đồ của hai anh nó. Vậy là tụi trẻ mặc thoải mái tới tận tết rồi, không biết trong bọc đồ của hai anh em có áo lạnh không nữa, cha bọn trẻ có áo lạnh rồi không phải mua nữa vậy là lại tiết kiệm được một khoản. 
    
Mấy hôm trước mẹ chồng đưa bà một trăm, Tần Phong đưa một trăm năm mươi nghìn, thêm tiền bán cá, tiền Viên Viên đi chợ bán chè tất cả được gần một triệu. Gần bằng một con bò, tính cả tiền lúc trước nữa thì bà đã cóp được mười triệu, còn năm triệu nữa mới đủ xây nhà. Ăn tết xong là chuẩn bị xây nhà rồi, nếu bán cả hai con bò nữa thì vẫn còn thiếu ba triệu không biết đào đâu ra nữa.
   Về tới nhà Cảnh Hoành không nhịn được bóc luôn gói kẹo trái cây bốn mùa ra đưa mỗi người một viên nếm thử. Kẹo cứng hình bầu dục, có đủ hương vị xoài nho cam ổi, được gói trong giấy ni lông vặn xoắn hai đầu. Viên Viên cho vào miệng ngậm, có vị ngọt pha lẫn chua chua của cam, lâu lắm rồi cô không ăn kẹo, khi còn nhỏ thì không có mà ăn, lớn lên  thì không thích kẹo vì nó quá ngọt. 
 
     Mẹ của Viên Viên bỏ viên kẹo vào miệng vội giục hai con mở gói đồ ra, của anh Cảnh Hành là áo sơ mi, áo thun, có cả áo khoác, quần thể thao, quần tây và đặc biệt có một cái quần jean làm anh yêu thích không thôi. 
    

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play