Hai từ: “Con hoang” đã theo Trần Viên Viên từ khi còn bé cho đến khi trưởng thành, cứ tưởng rời xa quê hương bắt đầu một cuộc đời mới nó không theo cô nữa.
Nhưng hôm nay, sau mười năm rời xa quê cô lại lần nữa nghe lại, bao ký ức về tuổi thơ bất hạnh ùa về.
Mẹ cô bị bỏ rơi với cái thai trong bụng đã được bốn tháng, người cha trên danh nghĩa của cô là người cùng thôn với bà.
Ngày ông đi lấy vợ mẹ cô đã nhảy sông tự tử, nhưng được người ta cứu giúp. Từ đó bà sống thầm lặng như một cái xác không hồn, cho đến lúc sinh ra cô.
Thời đó ở nông thôn không chồng mà chửa là nỗi nhục lớn của gia đình, bị mọi người coi khinh sỉ nhục, không chịu nổi áp lực nên vào lúc cô được hơn một tuổi mẹ cô bỏ lại cô cho bà ngoại để đi làm ăn xa.
Lúc đó người trong thôn lại đồn là mẹ cô đi làm ca ve, bởi vì trong thôn cũng có mấy cô gái đi làm nghề này.
Một đứa con gái không cha, mẹ lại bị đồn đi làm ca ve thì mọi người biết rồi đấy. Trẻ con không ai chơi cùng, bị xa lánh và bắt nạt, người lớn ghét bỏ, ngoài bà ngoại ra chẳng ai yêu thương cô, kể cả cậu mợ cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT