Viên Viên về nhà thấy anh hai cô đã đi cắt cỏ về đang ở trong bếp nấu cám lợn, một bên nấu nồi cơm, bên cạnh một rổ rau muống đã rửa sẵn.
Thấy cô về liền đứng dậy đi tắm cho lợn, còn cô thì vào bếp thay anh nấu cơm. Món chính là cơm hấp sắn, rau muống luộc vắt chanh ăn ghém với cà bát muối chua, chiên thêm mấy con cá khô, rang bát lạc vậy là đủ rồi.
Cứ mỗi vụ cà bát là mẹ cô muối mấy chum, muối cả quả cà thật mặn để dành ăn cả năm. Lúc nào ăn vớt ra ngâm với nước sôi để nguội cho bớt mặn, cắt thành từng miếng nhỏ trộn thêm ít bột ngọt là ăn được.
Ăn cơm xong nghỉ ngơi chiều lại ra ruộng, chiều nay chỉ còn Viên Viên và mẹ đi cấy. Anh cả cô thì gánh phân bón vào thửa ruộng sáng nay cho cha cô mới bừa, anh hai thì nhổ mạ cho sáng mai cấy. Gần ba giờ chiều hai mẹ con mới ra tới ruộng mà nắng không chịu nổi, thò chân xuống ruộng mà muốn phỏng chân luôn. Đúng là làm nông dân không hề dễ dàng, vụ mùa thì nắng như thiêu như đốt, đến vụ chiêm thì rét cắt da cắt thịt. Mùa đông đi cấy mà gặp mưa phùn thì đúng là cực hình, lúc cấy lúa còn đỡ lúc lên bờ chân tay tê buốt không có cảm giác gì. Kiếp trước lúc đi học cô có đọc bài thơ Bầm ơi! Của nhà thơ Tố Hữu mà cảm thấy rất thấm.
….Bầm ơi có rét không bầm,
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT