Sáng sớm hôm sau, Viên Viên bị đánh thức bởi tiếng kêu lên vui sướng của mẹ cô:
“Tuyết đã ngừng rơi rồi mình ơi?”
Tuyết không rơi nữa nhưng trời vẫn rất lạnh, Viên Viên quấn chặt chăn bông nằm im trên giường tính ngủ tiếp, nằm mãi mà không ngủ được cô liền dậy. Mở cửa ra cô thấy bầu trời thoáng đãng hơn không âm u như mọi ngày, trên trời tuyết đã ngừng rơi, ở dưới sân chỉ còn một lớp tuyết mỏng, như chứng tỏ tuyết đã ngừng rơi từ đêm hôm qua.
Mẹ cô ăn mặc rất ấm áp đang quét tuyết ngoài sân, xem ra tậm trạng sáng nay của bà rất tốt, bước chân có vẻ nhẹ nhàng hơn, không còn nặng nề ưu phiền như ngày hôm qua. Thấy con gái dậy mẹ cô tươi cười hỏi:
“Sao không ngủ thêm chút nữa con, trời lạnh như vậy dậy sớm làm gì?”
Viên Viên nghĩ thầm, không phải tại mẹ kêu to quá đánh thức con thì còn lâu con mới dậy, trời lạnh như này làm tổ trong ổ chăn bông là thích nhất. Cô không trả lời mà đi lấy cây chổi phụ mẹ quét tuyết, vừa quét tuyết cô vừa nói với mẹ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT