“A a a a a!” Tiếng hét thất thanh của người đàn ông mặt chữ điền vang xa tận chân trời. Ông ta lảo đảo vấp chân vào bậc cửa sau lưng rồi ngã bệt xuống đất.
Mặc dù cú ngã này đã khiến ông ta đau đớn tận xương tủy, nhưng ông ta vẫn tiếp tục bò về phía trước. Vùng eo không ngừng nhói đau khiến tiếng hét kẹt trong cổ họng ông ta hóa thành tiếng xuýt xoa, gương mặt ngập tràn nỗi sợ.
Ông Tôn bị ông ta dọa sợ. Khi thấy ông ta nhăn mặt cùng đôi mắt ngập tràn sợ hãi thì ông Tôn vội vàng nhìn sang Thời Kim Lam theo ánh mắt ông ta.
Nhưng ông Tôn chỉ nhìn thấy cái nhìn ngơ ngác và gương mặt ngờ vực của cô gái tựa như đang tự hỏi vì sao người đàn ông mặt chữ điền bỗng dưng hét lớn, hơn nữa còn bày ra vẻ mặt và ánh mắt sợ sệt như vậy. Hai chân cô vô thức lùi về sau, dường như đang hối hận vì đã đến đây.
Ông Tôn cũng rất khó hiểu, không biết vì sao người đàn ông lại la hét. Ông ta hỏi: “Ông Trương Ba, ông sao thế?”
Tiếng gọi của ông Tôn đánh thức người đàn ông mặt chữ điền khỏi cơn đau. Ông ta đang định nói chuyện thì chợt phát hiện trên mặt Thời Kim Lam đã chẳng còn gì nữa, thế là hai từ “Có ma” cứ thế kẹt luôn trong cổ họng, nói chẳng được mà im cũng chẳng xong.
Ông ta khó tin xoa xoa hai mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT