[179] Linh Môi - Phạn Lão Sư Cùng Tống Tiến Sĩ Cùng Đào Hố ***** Đổng Tần không ngừng cám ơn rồi rời đi, Tống Duệ nhẹ nhàng ôm lấy Hứa Nghệ Dương, theo Phạn Già La cùng trở về nhà, anh không đi thang máy mà dựa theo thói quen của thanh niên, làm bạn tới cậu đi thang bộ lên từng tầng từng tầng một, cho dù khối lượng trên khuỷu tay đủ làm hô hấp anh trở nên nặng nề. Sau khi tiến vào cửa, anh đưa lưng về phía thanh niên thở vài hơi thở dốc để mình trông thực ung dung thoải mái, lúc này mới đặt đứa nhỏ vào bồn tắm, chậm rãi thêm nước. "Con ngươi đâu rồi?" Cách cửa kính, Tống Duệ quan sát bày biện trong phòng ngủ. Phạn Già La mở cặp sách của Hứa Nghệ Dương, lấy sách bài tập ra, giải thích: "Nó ở bên nhà tổ rồi, mấy ngày nữa bọn tôi cũng dọn qua đó." "Lúc dọn nhà báo tôi biết một tiếng, tôi tới giúp em." Tống Duệ thực tự nhiên gánh vác việc mệt nhọc. "Ừm." Phạn Già La gật đầu, khóe miệng vô thức nhếch lên. Chờ nước trong bồn tắm nhỏ được thêm đầy, Tống Duệ lấy ra một chiếc khăn khử trùng lau cả trong lần ngoài bồn tắm lớn vài lần, lại nhiều lần xả rửa, sau đó mới thêm nước vào. Phạn Già La ở bên cạnh vừa kiểm tra bài tập của Hứa Nghệ Dương vừa âm thầm quan sát hành động của Tống Duệ, không khỏi hiếu kỳ hỏi: "Sao anh không lau bồn tắm của Dương Dương?" Đôi tay đang bận rộn của Tống Duệ khựng lại, nhất thời không biết nên giải thích thế nào. Anh không thể nói rằng mình chỉ để ý tới một mình Phạn Già La, Hứa Nghệ Dương chỉ là nhân tiện thôi đi? Cho dù cẩn trọng như anh, xét ở phương diện nào đó thì vẫn rất khó có thể đối xử bình đằng. Làm sao có thể bình đẳng chứ? Toàn bộ nhân loại ở trong mắt anh chia ra làm hai loại, một là Phạn Già La, một là người khác. "Tôi quên mất, lần sau sẽ chú ý." Anh vất khăn khử trùng đã dùng qua vào giỏ rác, giọng nói tựa hồ thực tùy ý nhưng kỳ thực dây thanh tuyến lại cực kỳ căng thẳng. Phạn Già La cũng không nhận ra sự khác thường của anh, chỉ cười cười cúi đầu tiếp tục kiểm tra bài tập. Cậu căn bản không chú ý tới những chi tiết khác thường này, nhận thức về tình cảm của cậu vẫn còn rất nhạt nhẽo, thậm chí có thể nói là trống rỗng, đặc tính đặc biệt của ngoại cảm làm cậu rất ít khi đuổi theo những suy nghĩ tán loạn trong đầu, bởi vì cậu biết đó là chuyện rất nguy hiểm. Người như bọn họ, càng đơn giản càng thuần túy thì lại càng mạn
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.