[144] Linh Môi - Sáng Tạo Kỳ Tích ***** Từ trước tới nay Đinh Vũ không biết một tiếng chạy xe lại dài đến như vậy, dài như một người có thể từ thanh niên vượt qua trung niên, lại từ trung niên biến thành lão niên, sau đó lặng yên không một tiếng động chết đi. Anh một đường nhìn đường lái xe, một đường lại nhìn điện thoại đặt trên đồng hồ đo tốc độ, sợ tiếng chuông vang lên mang tới tin tức làm mình hỏng mất. Mỗi khi chuông điện thoại vang lên, Đinh Vũ lại có cảm giác sợ tới hết hồn hết vía, hít thở cũng không thông, nhưng lại không dám không nghe máy. "Đinh tổng, công hàm xin lỗi chúng tôi đã phát rồi, mọi người trong công ty đều đang share; ngôn luận tiêu cực cũng đã xóa sạch; hot search đã rút; tin xin lỗi đã soạn xong, tôi gửi qua cho ngài xem nha?" Quản lý bộ quan hệ xã hội nơm nớp lo sợ báo cáo. "Phản ứng của mọi người thế nào?" Đinh Vũ kéo cà vạt, khàn khàn hỏi. "Bên ngoài nói tập đoàn chúng ta bị Phạn Già La tiên sinh bắt cóc rồi, bảo chúng ta mau chớp mắt nhìn cho kỹ." Quản lý bộ xã hội chọn vài bình luận nổi bật đọc lên. "Bắt cóc cái rắm! Bà rep lại tin của bọn họ, nói rằng tập đoàn chúng ta có quan hệ rất tốt với Phạn Già La tiên sinh, sau này sẽ hợp tác rất nhiều, không hề có chuyện mâu thuẫn hay xung đột gì cả! Quan hệ của Khải Toàn và Phạn Già La cũng rất hòa hợp, thân như anh em ruột vậy! Ai con mẹ nó công kích Phạn Già La thì chính là người đối nghịch với tập đoàn Khải Toàn, chúng ta sẽ dốc hết sức truy cứu trách nhiệm! Cứ rep vậy đi, để đám anti với bình xịt kia câm mẹ mồm cho ông!" "Vâng, vâng, tôi lập tức mời thủy quân tẩy trắng giúp Phạn Già La tiên sinh. Còn tin xin lỗi...." "Bà đọc cho tôi nghe đi, tôi sẽ nói cho bà biết cần sửa chỗ nào, bây giờ tôi đang lái xe, không tiện xem điện thoại. Trái tim Đinh Vũ đập ngày càng nhanh hơn, giống như bị khó chịu tới không thể thở nổi, bởi vì anh biết thứ trôi qua hiện giờ không chỉ là thời gian mà còn là sinh mệnh của Khải Toàn. Con đường anh đang chạy có thể là con đường hi vọng, cũng có thể là con đường vĩnh biệt người bạn thân của mình, vĩnh viễn không thể gặp nhau nữa. Trán anh túa mồ hôi lạnh nhưng vẫn chăm chú lắng nghe lời quản lý, cân nhắc từng câu từng từ trong bài xin lỗi mà đối phương đã viết, chỉnh sửa một phen để lộ rõ thành ý của mình. Đinh Vũ anh tuy trời sinh phú quý nhưng không phải công tử bột chỉ biết ăn chơi, lúc tính toán người khác anh có thể tàn nhẫn vô tình, lúc nhờ vả người cũng có thể buông bỏ tự ái. Sau khi chỉnh sửa xong, anh bảo quản lý bộ quan hệ xã hội lập tức up lên weibo của mình, còn cẩn thận căn dặn: "Khống chế tốt dư luận, đừng để dân mạng kéo tập đoàn Khải Toàn chúng ta đi theo hướng đối nghịch với Phạn Già La, gia tăng xung đột cùng mâu thuẫn. Nếu mấy người không muốn giá cổ phiếu công ty tiếp tục tuột dốc thì cẩn thận xin lỗi cùng tẩy trắng cho Phạn Già La, hiểu chưa? "Hiểu, nghĩa là bệnh của Phạn tổng thật sự chỉ có Phạn Già La trị được, đúng không?" Quản lý dè dặt hỏi. Đinh Vũ trầm mặc một hồi lâu mới rung giọng nói: "...đúng vậy!" Thay vì nói là trả lời, không bằng nói là ước nguyện. Tia hi vọng nhỏ bé này bị anh dùng chấp niệm phóng đại vô số lần trong lòng. "Vâng, vậy tôi lập tức khống chế dư luận." Quản lý bộ quan hệ xã hội cúp máy. Tập đoàn Khải Toàn ban đầu vốn công kích thậm tệ Phạn Già La đột nhiên quay mũi dùi chuyển sang công kích antifan cùng bình xịt, một loạt thao tác này làm dân mạng xem mà choáng váng, cảnh sát cũng đúng lúc này công bố tình tiết vụ án, phóng viên cũng tung ra hình chụp bị bệnh nặng của Phạn Khải Toàn cùng sổ khám bệnh, triệt để làm vụ nghi án khó phân phải trái này trở nên rõ ràng. [Tiên đoán của Phạn Già La đã ứng nghiệm, mệnh của Phạn Khải Toàn đang treo trên người cậu ta, tập đoàn Khải Toàn đương nhiên phải sống chết nịnh nọt rồi! Chỉ trong vòng mấy tiếng đã già đi chục tuổi, nhất định là bệnh chứ không phải bị đầu độc!] [Cho nên nói mạnh miệng vẫn không chống đỡ nổi mạnh mệnh!] [Nhìn lên Ph�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.