[132] Linh Môi - Gia Đình Tan Nát ***** Thực tế, cuộc gọi của Ôn Quế Vân bị Tống Duệ cắt đứt, anh chán ghét nhất chính là những kẻ không biết hối cải từ ban đầu, đợi đến cuối cùng lại mặt dày mày dạn tới cầu cạnh, vì vậy anh cướp điện thoại đi. Đương nhiên tuy trong lòng nghĩ vậy nhưng ngoài miệng lại không nói vậy, chỉ trả điện thoại lại cho thanh niên đang nghiêng đầu nhìn mình, ôn hòa nói: "Em không giúp được cô ta, quên đi." 1 Điện thoại bị người này cướp đi, cuộc nói chuyện bị người này gián đoạn, Phạn Già La cũng không tức giận, chỉ vuốt cằm nói: "Anh nói không sai, tôi không giúp được cô ta, lại càng không giúp được Tiêu tiên sinh. Anh biết Tiêu Ngôn Linh đã nguyền rủa ông ấy như thế nào không?" "Thế nào?" Tống Duệ một lần nữa tiếp tục lái xe lên đường. "Tai nạn xe cộ phải chết, ý niệm này mãnh liệt tới mức tôi chỉ đi ngang qua người Ôn nữ sĩ đã có thể nghe thấy rõ mồn một. Vì thế không quản ngăn cản thế nào, cuối cùng ông ấy cũng sẽ chết vì tai nạn xe cộ, tự mình lái xe, ngồi xe buýt, đi tàu điện ngầm, thậm chí đi bộ ở ven đường, chuyện nên phát sinh sẽ phát sinh." "Tai nạn xe cộ phải chết, một đứa con gái nói ra lời nguyền như vậy với ba mình." Tống Duệ bình tĩnh phân tích: "Tôi hoàn toàn không cảm thấy bất ngờ, đứa nhỏ chính là người khó đoán cùng nắm giữ nhất, bởi vì cảm giác đạo đức của chúng rất yếu, đúng sai cũng rất mơ hồ, thiếu hụt sự đồng cảm, rất nhiều hành vi của chúng tàn nhẫn hơn người trưởng thành rất nhiều. Lúc người khác chọc giận chúng, chúng có thể không chút do dự nói muốn đánh chết người, bởi vì chúng không biết chết là khái niệm gì. Động cơ tâm lý của trẻ con rất đơn giản, càng đơn giản lại càng kiên định, càng cố chấp, cho nên giáo dục gia đình cực kỳ quan trọng với đứa nhỏ." Phạn Già La rất tán thành: "Tống tiến sĩ, anh nói không sai, thế giới nội tâm của chúng rất đơn giản nhưng cũng rất kiên cố. Nếu chúng nhận định mình là chúa tể của thế giới này, như vậy trong phạm vi ánh mắt mà chúng có thể nhìn thấy, chúng sẽ thực sự cho rằng mình là chúa tể. Tiêu Ngôn Linh chính là ví dụ tốt nhất, dục vọng của cô bé thậm chí mạnh mẽ đến mức có thể ảnh hưởng tới người hoặc chuyện ở xung quanh." "Cô bé sẽ là một phiền phức lớn." Tống Duệ khẳng định nói. "Không sai, sẽ rất phiền phức." Phạn Già La nhìn ra ngoài cửa sổ, mày nhíu chặt. ... Cùng lúc đó, Ôn Quế Vân gọi một chiếc taxi chạy tới công ty chồng mình. "Bác tài, ông lái chậm thôi, chú ý tình huống ở ven đường." Cô khàn khàn giọng căn dặn. "Ven đường thì có tình huống gì chứ? Cô đang tìm người hả?" Tài xế liền giảm chậm tốc độc, kinh ngạc nói: "Ồ, đúng là có tình huống thật! Phía trước bị kẹt xe rồi, có rất nhiều cảnh sát giao thông đang đứng ở đằng kia, còn có một chiếc cần cẩu lớn, xảy ra tai nạn à?" Phía trước là một cây cầu, ở trên cầu quả nhiên chật kín xe cộ, vài cảnh sát giao thông đứng trước giơ gậy điều khiển dòng xe. Ôn Quế Vân trừng muốn rách cả mí mắt mà nhìn cây cần cẩu thật lớn ở trên cậu, sợ tới sắp mất cả hồn vía. Cô không ngừng đập vào
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.