[113] Linh Môi - Ngọn Nguồn Nguyền Rủa **** Nguy hiểm của Hà Tĩnh Liên được giải trừ, Phạn Già La chậm rãi lắc hồn chuông, miệng lẩm nhẩm. Tay cậu đặt trên vệt dây tựa hồ sắp cắt đứt cổ cô gái, bắt đầu ngâm tụng Dược Sư Quán Đảnh Chơn Ngôn, kinh văn vốn chỉ khẩn cầu thân thể khỏe mạnh từ miệng cậu đọc ra lại mang theo sức mạnh chữa lành, nó làm tất cả mọi người cảm thấy tinh thần khoan khoái, thậm chí ngay cả nội tâm hệt như núi lửa phun trào của Tống Duệ cũng có được chút an bình ngắn ngủi. Giống như kỳ tích, vệt bầm xanh tím vờn quanh cổ Hà Tĩnh Liên bắt đầu chậm rãi nhạt đi, sau đó hoàn toàn biến mất. Lòng bàn tay lành lạnh của thanh niên hoàn toàn dập tắt ngọn lửa thiêu đốt trong cổ họng cô gái, nhưng xương lưỡi của cô tựa hồ đã bị thương, nhất thời không thể phát ra âm thanh, chỉ có thể níu chặt vạt áo Phạn Già La, chỉ chỉ cửa lớn cung điện sơn son thiếp vàng, không ngừng lắc đầu. Không nên đi vào! Không thể đi vào? Nước mắt của cô gái nhiều tới mức ngay cả tấm bịt mắt bằng bông vừa dày vừa nặng kia cũng không hút nổi, lúc này đã vươn đầy trên má. Phạn Già La ngừng lắc chuông cùng tụng kinh, chậm rãi thay thiếu nữ cởi bỏ chụp mắt, lại dùng một tay che chắn trước mắt, đề phòng tia sáng mãnh liệt công kích mắt cô, giọng nói đầy ôn nhu an ủi: "Đừng sợ, tôi không sao. Em xuống nghỉ ngơi trước đi, ngủ một giấc, tỉnh lại rồi sẽ tốt thôi." Cậu không ngừng tỏa ra năng lượng hệt như một cái lò sưởi, triệt để hâm nóng thân thể cùng linh hồn Hà Tĩnh Liên. Cô không run rẩy cũng không khóc, chỉ thực ngoan ngoãn gật đầu. Cô ý thức được mình đang kéo chân Phạn lão sư, mà đó là tình huống mà cô không muốn nhìn thấy nhất. Cô buông vạt áo thanh niên, thực khó khăn chống đỡ muốn đứng dậy, vì vậy A Hỏa cùng mẹ Hà chờ đợi nãy giờ lập tức cùng lúc đưa tay. Hà Tĩnh Liên nhìn hai bàn tay đưa tới, chỉ do dự vài giâu liền đặt tay mình lên tay A Hỏa. Cô nhớ được lúc bản thân rơi vào vực sâu thống khổ, âm thanh của người này vẫn luôn quanh quẩn bên tai cô, tuy không thể dẫn dắt cô rời khỏi tuyệt cảnh nhưng lại mang tới rất nhiều can đảm cho cô, mà âm thanh của mẹ ở nơi nào... Hà Tĩnh Liên sững sờ một chốc, quả thực không hề có ấn tượng. Mẹ thật sự lo lắng cho cô sao? Nếu có, vì sao cô lại không nghe thấy tiếng gọi của bà? Mẹ Hà bị con gái lạnh nhạt hung ác trợn mắt trừng A Hỏa, cũng không dám trừng Phạn Già La có lực ảnh hưởng rất lớn đối với con gái. Trải qua cảnh ngộ đáng sợ vừa nãy, bà làm sao không đoán được người này là nhân vật đáng sợ cỡ nào. Bởi vì đặc tính đặc biệt của con gái, lý giải về ngoại cảm của bà cũng sâu hơn người bình thường, vì thế bà biết rõ nhà ngoại cảm có thực lực đỉnh cao có thể đạt tới trình độ nào. Hiện giờ nhìn lại, những lời chửi rủa bà nói trước đó hoang đường cỡ nào, buồn cười cỡ nào chứ. Một người có thể sử dụng một cái chuông phá giải lời nguyền rủa ngàn năm có cần dụ dỗ con gái bà ông? Có cần sử dụng thủ đoạn thấp hèn để giảm bớt đối thủ cạnh tranh không? Nói một câu khó nghe chính là, có hợp tất cả nhà ngoại cảm ở đây lại thành một chỉ sợ cũng không phải đối thủ của hắn. Không chỉ mẹ Hà đỏ mặt xấu hổ, ngay cả 'nhóm bốn người Harry Potter' cũng ôm đầu, cảm thấy cực kỳ xấu hổ. Hiện trường vạch mặt không phát sinh như tưởng tượng, kết quả còn phải nhờ người ta cứu mạng. Người có cấp bậc thần nhân như Phạn Già La cần phải dùng tiền mời tổ chương trình phối hợp diễn kịch sao? Các phần kiểm tra trước đó có thể nguy hiểm hơn, huyền huyễn hơn hôm nay sao? Vẫn là tuổi còn quá trẻ, kiến thức quá kém rồi! Bốn người đỏ mặt không hẹn mà cùng nghĩ. Nhưng ngay cả nhóm Lương lão kiến thức rộng rãi cũng bị biến cố này chấn kin
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).