[281] Linh Môi - Vạch Trần Chân Tướng (5) **** Từ mắt Đoàn Tiểu Vân chảy ra hai hàng huyết lệ thật dài làm nổi bậc vẻ mặt dữ tợn của cô, trông cứ như Tu La xuất hiện. Cô ta dùng giọng điệu thực bình tĩnh chậm rãi kể lại chuyện xưa của mình: "Tôi và cây bồ đề kia đều được thánh nữ làm phép, chậm rãi có được sức mạnh khác thường. Chúng tôi có thể giao lưu mà không cần nói chuyện, chia sẻ hỉ nộ ái ố, có thể xua tan hết cô đơn, buồn phiền. Lúc hạn hán, bồ đề chủ động xin nước uống từ tôi; khi lũ lụt thì nó sẽ báo động trước để tôi dẫn theo chồng và con trai lên núi trốn từ sớm. Chúng tôi trông coi tòa miếu thánh nữ này, cứ một năm rồi lại một năm, không phải người nhà nhưng còn hơn cả người nhà." "Đột nhiên có một năm nạn đói ập tới, người trong thôn đều ôm theo hành lý chạy nạn, chỉ tôi không nỡ bỏ lại cây bồ đề nên gắng gượng ở lại. Lúc đói bụng tới sắp chết, tôi dựa vào thân cây líu ríu một câu: nếu con có thể kết quả cho chúng ta ăn thì tốt biết bao nhiêu." "Chỉ một câu này, nó nghe thấy liền đung đưa cành lá phát ra tiếng xào xạc, giống như đang đáp lại tôi." Nói tới đây, gương mặt đầy huyết lệ của Đoàn Tiểu Vân lộ ra nụ cười yếu ớt nhưng thật hạnh phúc: "Tôi ôm con trai đói tới hôn mê bất tỉnh, chờ đến khi được chồng lay tỉnh lại thì nhìn thấy trên cây kết ba quả táo. Mọi người có thể tưởng tượng được không? Một gốc bồ đề lại mọc ra quả táo, hình ảnh đó ở trong thời điểm nạn đói hoành hành chính là thần tích." "Người nhà chúng tôi vui tới muốn điên rồi nhưng không lập tức hái táo mà giống như lần trước, quỳ xuống dập đầu ba cái cảm tạ thánh nữ nương nương." "Khi đó tôi dập đầu tới chảy cả máu, là thật lòng biết ơn cô." Đoàn Tiểu Vân đột nhiên áp sát mặt Lâm Niệm Từ, dùng giọng nói gần như điên cuồng nói: "Tôi nào biết nguyện vọng hoang đường này không phải mở ra cánh cửa tới thiên đường, mà là cánh cửa thông tới địa ngục. Dục vọng con người là vô tận! Bọn tôi ăn táo xong sẽ muốn ăn thịt. Vì thế tôi liền đứng dưới tán cây mà nói với cây bồ đề: con trai à, mẹ muốn ăn thịt." "Bồ đề nghe hiểu, sáng hôm sau nó thật sự kết thành rất nhiều quả thịt. Cô biết cái gì gọi là quả thịt không? Chính là vẻ ngoài nhìn giống như trái cây, lớp vỏ cứng, nhưng bên trong thì đều là thịt! Cả nhà ba người bọn tôi liền ném quả thịt vào trong lửa, vui sướng ăn xong một bữa thịt nướng." Nghe thấy những lời này, người khác vẫn còn chưa kịp phản ứng, nhưng Thường Tịnh đại sư thì đã cúi đầu, bất đắc dĩ lại bi ai niệm một câu niệm phật. Một gốc cây làm sao có thể kết thành quả thịt? Có nhân tất sẽ có quả, lai lịch của những qu�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.