[238] Linh Môi - Mã Du, Địa Ngục Của Mi Có Mấy Tầng? 3 ***** Sau khi rời khỏi kho lạnh, Phạn Già La, Tống Duệ, Diêm bộ trưởng quay trở về phân cục thành Nam, mà Mã Du hiện đang bị giam giữ ở nơi này. "Tình huống của hắn thế nào?" Diêm bộ trưởng tiến vào phòng quan sát, lập tức hỏi. "Một lòng muốn chết." Mạnh Trọng chỉ mặt kính hai chiều. Ba người cách mặt kính nhìn sang, chỉ thấy Mã Du bị một sợi dây thừng trói chặt trên ghế, tay đeo còng, chân đeo xiềng xích và quả cầu sắt rất nặng, hàm trên và hàm dưới đeo khung sắt, miệng nhét vải, toàn thân ngoại trừ tròng mắt thì không có bộ phận nào có thể di chuyển. Vì ngăn cản hắn tự hại mình, cảnh sát cũng đã nghĩ hết cách. "Xem ra hắn đã điên rồi." Tống Duệ lạnh lùng nói. "Điên triệt để rồi." Trang Chân đè lên khẩu súng đeo bên hông, trong lòng vẫn còn sợ hãi: "Tôi dùng súng dọa hắn, hắn còn chủ động ngậm họng súng, hối thúc tôi mau mau bóp cò." Tống Duệ lập tức lùi ra vài bước, rời xa Trang Chân, cảnh giác hỏi: "Ông đã khử trùng súng chưa?" Trang Chân: ... Mạnh Trọng: ... Phạn Già La quay đầu đi, yên lặng nhếch môi. Bầu không khí trong phòng giám sát đột nhiên rất cổ quái, nói là khẩn trương cũng không phải, nói ung dung cũng không phải, thế nhưng sắc mặt của mỗi người cũng đã thay đổi khá nhiều. Lúc này Tiểu Lý xông vào đưa máy tính bảng cho Diêm bộ trưởng, gấp gáp nói: "Bộ trưởng, ngài xem, chúng ta đã không còn cách nào khống chế dư luận trên mạng nữa rồi. Quần chúng chia thành hai phái, một phái đòi bắn chết Mã Du, một phái đòi giam chung thân. Có người lan tin tạo khủng hoảng, có người chào bán bùa chú bình an, trừ tà, khử quả. Siêu thị thì vẫn tiếp tục bị dân chúng khủng hoảng tranh mua hàng hóa, đây là ảnh chụp ở một siêu thị lớn, hàng tồn kho của bọn họ đã cạn sạch, muốn bổ sung cũng không còn hàng, giẫm đạp đã diễn ra hơn hai mươi vụ, số người bị thương tăng vọt, giá cả rau củ quả thịt cá tăng vọt, hơn nữa bây giờ có muốn mua cũng chẳng có mà mua. Cứ tiếp tục như vậy thì cuộc sống của tất cả mọi người đều bị ảnh hưởng rất lớn." 1 Diêm bộ trưởng nhẩn lấy máy tính bảng, đầu đau như muốn nứt ra nhìn báo cáo truyền thông khăp nơi gửi tới. Tống Duệ nhịn không được tạt thêm một thau nước lạnh: "Cái này chỉ là bắt đầu, nếu không bắn chết Mã Du, thân nhân người bị hại nhất định sẽ nháo loạn, sự phẫn nộ của dân chúng sẽ đạt tới đỉnh điểm, rất khó đè ép; nếu bắn chết hắn thì toàn bộ dân chúng sẽ sống trong kinh hoàng, sợ hãi, hành vi tranh giành cướp đoạt hàng hóa sẽ còn tiếp diễn. Một lượng lớn người sẽ rời khỏi Kinh thị, kinh tế và kết cấu xã hội ở đây sẽ phát sinh chấn động kịch liệt. Tình huống càng nghiêm trọng hơn còn ở phía sau." Diêm bộ trưởng vừa lướt xem tin tức vừa sốt ruột gãi ót mình, không ngờ túm ra một chùm tóc dầy thì phẫn nộ mắng: "Mẹ kiếp! Nếu không phải cái lũ phái Thiên Thủy kia phá hủy kế hoạch truy bắt của chúng ta thì hiện giờ làm gì có mấy chuyện vớ vẩn này chứ!" "Bây giờ có nói gì cũng muộn rồi, tìm một đoàn đội tới đây tiến hành phỏng vấn Mã Du đi." Tống Duệ chỉ cái người bị trói gô ở phòng bên. "Cậu xác định hắn sẽ không nói lung tung trước ống kính?" Diêm bộ trưởng cực kỳ do dự. "Cái tôi muốn chính là vậy." Tống Duệ bình tĩnh nói. Diêm bộ trưởng bối rối, Trang Chân và Mạnh Trọng cũng không hiểu được. Phạn Già La lại liếc nhìn Tống tiến sĩ: "Nâng lên rồi đạp xuống? Nói chính xác hơn là phá đi rồi dựng lại?" Tống Duệ gật đầu: "Đúng vậy, trước tiên cứ để hắn càn rỡ trước ống kính một hồi, để khán giả hoảng loạn; sau đó đè bẹp dáng vẻ bệ vệ của hắn, để khán giả tận mắt nhìn thấy hắn làm sao biến thành một đống bùn nhão. Như vậy, mọi người mới triệt để tiêu tan tâm lý sợ hãi. Niềm vui khi tiêu diệt một kẻ yếu không thể nào so sánh với tiêu diệt một kẻ mạnh mẽ. Khán giả càng sợ hắn, thấy hắn bị đánh bại lại càng cảm thấy thoải mái hơn. Đó là phương thức khai thông tâm lý hữu hiệu nhất." 1 Được Tống tiến sĩ giải thích, nhóm Diêm bộ trưởng mới hiểu được. Không sai, trước tiên phải nâng hình ảnh khủng bố của Mã Du lên tới nóc, sau đó triệt để đánh tan hắn, thanh thế tuyệt đối là đỉnh của đỉnh. Nhưng vấn đề là, Mã Du có thể bị đánh bại triệt để sao? Ngay cả chết hắn cũng không sợ, còn sợ cái gì chứ? Nếu như bước cuối cùng này không thể thực hiện được thì kế hoạch quay hình lần này của Tống tiến sĩ sẽ tạo thành hiệu quả ngược. Diêm bộ trưởng do do dự dự nhìn sang Phạn lão sư. Phạn Già La liền xua tay: "Đi tìm truyền thông tới đi, tôi sẽ để Mã Du biết cái gì gọi là địa ngục." Có lời này của Phạn lão sư, đầu óc Diêm bộ trưởng nóng lên, lập tức đi ra ngoài sắp xếp. * Mất hồn mất vía, Chu Hạ dẫn theo vợ và con gái cũng hốt hoảng lơ đãng bên ngoài thật lâu rồi mới quay về nhà, vừa m�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.