[225] Linh Môi - Ác Nhân Ác Quả ***** Mẹ Vương vốn tưởng chỉ cần ôm chặt con gái thì hung thủ không thể nào bắt con bé đi. Nhưng sự thật chứng minh bà đã quá ngây thơ rồi, thế giới này quỷ dị như thế nào, người bình thường như bà không thể nào tưởng tượng ra, cũng không thể nào hiểu được. Bà chỉ có thể hoảng sợ nhìn vòng tay trống rỗng của mình mà phát ra tiếng gào khóc thảm thiết. "Con gái của tôi, Uyển Uyển của tôi, con bé biến mất rồi! Con bé biến mất rồi! A a a a...." Đầu óc mẹ Vương đã mất đi năng lực suy nghĩ, hai tay quơ quào trong không trung, tựa hồ muốn kéo con gái trở lại. Ba Vương sợ tới há hốc, qua một hồi lâu mới nhào qua xốc chăn kiểm tra, sau đó lại quỳ rạp dưới đất kiểm tra đáy giường. Ông cho rằng một màn vừa nãy chỉ là ảo thuật thần kỳ hay thủ thuật che mắt, thực tế thì con gái vẫn còn ở đây. Nhóm cảnh sát giơ súng nhắm xung quanh nhưng căn bản không tìm được mục tiêu. Bọn họ biết Vương Uyển vẫn còn trong phòng nhưng không phải là không gian này, nghe rất ảo diệu nhưng thật sự chính là như vậy. Súng ống không thể nào dọa nạt hung thủ, tự nhiên cũng không cứu được Vương Uyển, lúc này cô ta chỉ có thể nghe theo mệnh trời. Cảm giác vô lực dâng tràn trong đầu nhóm cảnh sát, làm tay cầm súng cũng bắt đầu run rẩy. Đồng thời run rẩy còn có nhóm bốn người Trường Sinh, bọn họ vừa sợ lại giận, luống cuống tung bùa trong tay ra nhưng chỉ bốc cháy vô vọng trong không trung, căn bản không có tác dụng gì. Hung thủ kia là người, mà phương pháp của bọn họ chỉ có thể dùng để đối phó với ác quỷ. Cha mẹ Vương Uyển thấy bùa đốt thành tro liền nhớ tới trận pháp lóe sáng trước đó, lập tức ôm cánh tay Trường Sinh cầu xin: "Đại sư, ngài mau vẽ trận pháp bát quái cứu Uyển Uyển nhà tôi ra đi, mau đi!" Bọn họ là người đứng xem, chỉ thấy bốn người đồng tâm hiệp lực không tới năm phút đã cứu được con gái mình ra, nhưng căn bản không biết bọn họ đã phải trả cái giá như thế nào. Người đứng nói chuyện vĩnh viễn không cảm thấy đau thắt lưng. Trường Sinh lộ ra vẻ mặt khó chịu, Lâm Niệm Từ trốn ở phía sau, sợ bị cha mẹ Vương Uyển túm lấy cầu xin. Trường Chân tàn nhẫn phá vỡ hi vọng của bọn họ: "Trước đó vì cứu Vương Uyển, bọn tôi đã hao hết toàn bộ công lực, hiện giờ ngay cả trận pháp hoàn chỉnh cũng không vẽ được. Xin lỗi, chúng tôi bất lực." Ba mẹ Vương căn bản không tin lời bọn họ, chỉ Lâm Niệm Từ la to: "Nhưng vừa nãy cậu ta còn nói mấy người có thể cứu Uyển Uyển một lần thì cũng có thể cứu lần hai!" 1 Lâm Niệm Ân bị chỉ mũi chất vấn nhất thời trắng bệch mặt. Vừa nãy hắn đã nói mà không suy nghĩ, thân là đạo tu của phái Thiên Thủy có thực lực đứng đầu, hắn đã quen cao cao tại thượng, mọi việc đều thuận lợi. Hắn luôn cho rằng thế gian này không có chuyện gì mà mình và sư môn không thể giải quyết, thế nhưng hắn không biết chỉ mấy năm mình không xuống núi, Kinh thị đã biến đổi rất lớn. Tung hoành trong thành phố không còn là lệ quỷ nữa, mà là nhân
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.