[209] Linh Môi - Phạn Già La Phản Bội Sư Môn ***** Tất Trạch Thái và Vạn Thi Thư thực cao hứng chuẩn bị xuống núi trở về nhà, người đại diện của bọn họ sớm đã nhận được tin chạy tới đón, biểu hiện lại khác một trời một vực. Chóp mũi Vạn Thi Thư thiếu mất một khối, hủy dung khá nghiêm trọng, muốn chỉnh sửa lại cũng tốn thời gian khá lâu, hơn nữa cho dù thành công thì cũng không thể nào tốt bằng hàng nguyên đai nguyên kiện, một ngôi sao tiền đồ tốt rốt cuộc cũng đã bị hủy. Vì thế người đại diện vừa tới đã lạnh mặt, lạnh nhạt hỏi vài câu liền hối thúc Vạn Thi Thư lên xe, thái độ rất tệ. Nhưng bản thân Vạn Thi Thư lại rất vui vẻ tươi sáng, ló đầu ra ngoài cửa sổ, vẫy tay tạm biệt với Tất Trạch Thái và các vị hòa thượng, nụ cười rất xán lạn. Trải qua chuyện như vậy, cô gái đã kiên cường hơn, cũng nghĩ thoáng hơn rất nhiều. Trong bảy ngày này, cô không làm gì cả, chỉ niệm kinh, suy nghĩ, hối lỗi, sau đó tâm tình hỗn loạn hoàn toàn bị quét sạch, chỉ còn lại bình thản. Vết thương trên mặt nhanh chóng khép lại rõ ràng nói cho cô biết: có rất nhiều người đang vì mình mà niệm kinh cầu nguyện, có rất nhiều người thật lòng thích mình, mình có lý do gì buông bỏ chính mình chứ? 1 Cô sớm đã chuẩn bị tâm lý đối mặt với tất cả khó khăn, mặc dù bị người đại diện mặt lạnh coi thường nhưng chỉ cần còn hi vọng và dũng khí, cô nhất định có thể một lần nữa đứng dậy. Sau khi xe của Vạn Thi Thư đã đi xa, người đại diện của Tất Trạch Thái mới lộ ra biểu tình vui vẻ, thở dài nói: "Thấy ảnh chụp của paparazzi, anh đã chuẩn bị tâm lý đối diện với chuyện gương mặt nhóc hoàn toàn bị hủy, thật không ngờ lại có thể khôi phục tốt như vậy!" "Ít nhiều cũng nhờ Phạn lão sư giúp đỡ." Tất Trạch Thái chỉ chỉ về hướng trong chùa, hạ thấp giọng nói: "Chỉ có em và Vạn Thi Thư dựa theo lời Phạn lão sư nhờ fans hâm mộ giúp đỡ, mấy người kia sống chết không chịu nghe, bây giờ gương mặt vẫn còn thối rữa." "Thật à? Em còn đồ đạc gì ở trong chùa không, anh vào lấy giúp em." Người đại diện lấy cớ chạy vào Long Ẩn Tự, liếc mắt liền nhìn thấy Giản Nhã ngất xỉu cùng nhóm Nghê Tâm Hải ở trên pháp đàn. Mặt của bọn họ quả nhiên vẫn còn thối rữa, từng mảng từng mảng máu me nhầy nhụa, quả thực so với hình chụp lén của paparazzi còn đáng sợ hơn gấp mấy trăm lần. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, người đại diện căn bản không dám tin Tất Trạch Thái cũng bị thương cùng một lúc với bọn họ. "Cho nên bọn em làm theo đề nghị của Phạn lão sư thì nhanh chóng khôi phục?" Sau khi vào phòng, người đại diện một lần nữa xác nhận. Vốn hắn không cảm thấy Tất Trạch Thái khôi phục được như vậy là hiếm có hay khó khăn gì đó, nhưng thấy tình trạng của nhóm Giản Nhã mới biết, nghệ sĩ nhà mình đã làm được kỳ tích. "Dạ, khi đó Phạn lão sư nói sẽ chỉ cho em một con đường sống, em liền không chút do dự nghe theo, công bố video nhờ giúp đỡ, khi đó anh còn gọi điện tới mắng em!" Tất Trạch Thái trừng mắt lườm người đại diện của mình. Người đại diện sờ sờ chóp mũi, cười ha hả không ngừng: "Sao anh biết Phạn lão sư nói linh đến vậy chứ! Nhưng hiện giờ thì mọi người đều biết Phạn lão sư là nhà ngoại cảm hàng thứ thiệt rồi, giờ số lượng fans hâm mộ trên weibo cậu ta đã hơn trăm triệu rồi, ngày ngày đều có người thúc giục cậu ta tuyên bố tiên đoán. Rất nhiều siêu sao tuyến một muốn gặp cậu ta để nhờ vả nhưng không tìm được người. Hiện giờ cậu ta đỏ rực luôn rồi, so với Lưu Chiêu thời đỉnh cao còn nổi hơn." Người đại diện chỉ chỉ bên ngoài, bĩu môi nói: "Chỉ có fans hâm mộ của nhóm người kia vẫn còn công kích Phạn lão sư, nói tiên đoán của Phạn lão sư không chuẩn, thần tượng của mình không hủy dung, lớn lối lắm, cứ như đám Giản Nhã còn lợi hại hơn cả nhà ngoại cảm ấy. Chậc chậc chậc, nhóc nói coi để đám fans đó biết tình trạng thật của nhóm Giản Nhã thì sẽ có phản ứng gì?" "Đại khái là rất thương tâm, thất vọng đi, nhóm Giản Nhã quả thực đã xem người hâm mộ của mình như công cụ lợi dụng. Fans hâm mộ của em đáng yêu hơn nhiều, em nhất định phải hảo hảo báo đáp bọn họ." Hiện giờ trong lòng Tất Trạch Thái chỉ còn tràn đầy yêu thương và ôn hòa, nói chuyện cũng không còn bộp chộp như trước kia. Cậu nhóc sờ sờ mặt, nghiêm túc nói: "Anh à, nếu em có thể trị được hết sẹo trên mặt, sau này em nhất định sẽ cố gắng nâng cao năng lực nghề nghiệp, em không muốn yêu nữa, cũng không muốn phản nghịch nữa, em sẽ dành hết thanh xuân tươi đẹp của mình cho người hâm mộ, để bọn họ cảm thấy kiêu ngạo vì em. Không có bọn họ sẽ không có em bây giờ." Bởi vì tâm tính tuổi thiếu niên chưa chín chắn, lại vì kiếm được nhiều tiền nên cảm thấy rất thỏa mãn, trước kia Tất Trạch Thái vẫn luôn càng quấy, nháo loạn ầm ĩ đòi làm này làm kia. Cái gì người đại diện không cho phép thì lại càng muốn làm, hút thuốc, uống rượu, đi quẩy quán bar, cho phép mình thỏa thích tung bay. Vì cậu phản nghịch mà fans hâm mộ cũng lo lắng không thôi, cậu còn ngông cuồng đăng một cái weibo cực kỳ khiêu khích: "Thích làm thì cứ làm thôi, mấy người đừng có xía mỏ vào." Nhưng bây giờ, cậu nhóc này tựa hồ đã trưởng thành chỉ sau một đêm, hiểu được cái gì là biết ơn, cũng hiểu được mình cần phải cố gắng. Người đại diện suýt chút nữa bị minh tinh nhà mình làm cho cảm động tới phát khóc, liên tục gật đầu nói được. Tất Trạch Thái kỳ thực không có gì để thu dọn, chỉ có hai bộ tăng bào để thay đổi hằng ngày và một quyển Kinh Địa Tạng, những thứ này vốn nên trả lại cho chùa nhưng cậu lại luyến tiếc, vì thế đặc biệt chạy tới hỏi Thường Tịnh đại sư, xin phép được mang đi. Tất Trạch Thái gấp tăng bào gọn gàng, lại đặt quyển kinh ở trên cùng, cực kỳ quý trọng mà nâng trong tay. Lần lữ trình này đối với cậu nhóc có thể nói là tai nạn, cũng có thể nói là sống lại. Trước khi lên xe, Lâm Niệm Âm đột nhiên chạy tới đưa cho Tất Trạch Thái một cái hũ lớn, áy náy nói: "Cái này là thuốc xóa sẹo do sư huynh tôi điều chế, còn hòa lẫn linh khí của sư tỷ tôi, khẳng định tốt hơn bất cứ sản phẩm nào ngoài thị trường. Cậu mang về kiên trì bôi thuốc, gương mặt nhất định có thể hồi phục như cũ. Tay sư tỷ tôi cũng nhờ bôi thuốc mỡ này mới khô
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.