- Chắc là có điệp. Mấy hôm nay ở khu vực này có việc đâu? Hôm qua đơn vị vừa về một cái là nó theo luôn! Pháo vẫn bắn, nhưng mọi người đã nằm cả trong nên có phần bình tĩnh hơn. Chì trừ phi một quả nổ trúng nóc hầm và coi như họ trúng số độc đắc thì không nói...
Phó chính ủy nằm ngang, gác chân lên thành hầm không còn cựa quậy tay chân gì được nữa. Mọi người lèn chặt vào nhau như những con cá nằm trong hộp. Họ gối đầu lên cái thành hầm mới đắp, mặc cho sình lầy dính đầy tóc đầy má. Mùi hơi người bốc lên nóng hâm hấp, quyện lẫn với mùi bùn tanh mặn. Ai cũng nghĩ: cố ráng một chút rồi nó hết bắn, mình ra ngoài.
Phó chính ủy nhìn đồng hồ: Năm phút, bảy phút, rồi mười phút... Đại bác vẫn tiếp tục nổ dọc theo con rạch. Bỗng có tiếng kêu trên bến.
- Thương binh đấy!
Nhiều người nói như thế, nhưng không ai đứng dậy được vì họ mắc kẹt cả trong hầm với nhau. Một người nào đó trèo qua bụng phó chính ủy chạy ra. Tiếng pháo nổ và tiếng kêu hòa lẫn vào nhau. Rồi tiếng những bước chân. Một người, hai người, rồi ba người, họ tràn vào hầm không cần biết rộng hay hẹp. Một chiến sĩ nào đó vừa rên vừa áp sát mặt vào lưng phó chính uỷ:
- Tôi bị mù cả hai mắt rồi! Tròi ơi, dịch vào đi, dịch vào nữa đi!
Phó chính ủy bị ép chặt đến nghẹt thở. Ông đành nằm im cho anh thương binh nào đó giụi hai mắt vào sau lưng áo của ông. Ông cảm thấy từ những vết thương của anh thương binh bốc lên một mùi tanh của máu. Phó chính ủy trỏở mình, tay ông bỗng chạm phải một cái gì giống như vết thương lầy nhầy nhậng mủ. Đồng chí thương binh rên thành tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT