Đến năm 48 anh đã được đề bạt tiểu đoàn phó. Và sang năm 49 thì được đưa xuống một đơn vị chủ công của trung đoàn giữa cái lúc bước tiến đang phơi phới đi lên như vậy thì một sự việc xảy đến mà đến nay, Tám Hàn vẫn coi như một vết nhơ trong lý lịch của ông.
Trong một trận đánh, ở cương vị tiểu đoàn phó, ông ngồi im không ra lệnh cho bộ đội xuất kích vì lúc đó xe tăng địch bắn dữ quá vào chung quanh hầm. Đại đội trưởng cũng ngồi im nốt. Đơn vị bạn xuất kích một cách đơn độc nên bị thiệt hại nặng. Lần đó về, ông bị hạ tầng từ tiều đoàn phó xuống đại đội trưỏng...
Cái số của mình là vậy! ông thầm nghĩ và quyết tâm làm lại từ đầu...
Cho đến nay ông đã ngoài bốn mươi tuổi, ở cương vị phó chính ủy một phân khu. Ông sắp được trên trao quân hàm thượng tá. ông hiểu rất rõ điều này, và với một quyết tâm đầy tham vọng, ông đã tình nguyện ở lại cùng với đơn vị giữa lúc tình hình đang gay go nhất, giữa lúc mà cả bộ tư lệnh phân khu nhận được lệnh về Miền họp.
Cho đến hôm nay đợt hai tổng công kích đã mở màn từ lâu, nhưng chính ủy phân khu vẫn chưa xuống, điện đài thì mất liên lạc với Miền. Ngoài cái lệnh cuối cùng giao cho trung đoàn 16 bám trụ thì chẳng có một tin tức nào khác. Cuộc chiến đấu ngày một trở nên căng thẳng và ác liệt.
Trong đời làm cán bộ chính trị, kinh nghiệm của ông là: |Gặp những trường hợp khó khăn như thế này, trước hết, phải giữ vững lòng tin cho cán bộ, chiến sĩ, phải làm cho họ nhận thức được rằng: khó khăn là cục bộ, là tạm thời. Phải làm cho họ nắm được cái toàn cục, cái tình hình chung để họ thêm tin tưởng và giữ quyết tâm. Điều đó ông đã giải thích cho nhiều người. Nhưng bây giờ thì ông phải giải thích cho chính ông là người đương sự, và bắt đầu ông cảm thấy có những hoài nghi về chính những điều mình đã nói. Cái chiến thắng cuối cùng thì ông không còn phải thắc mắc nữa. Cuộc chiến đấu cùa chúng ta là một cuộc chiến đấu chính nghĩa, có sức mạnh của cả một dân tộc ở sau lưng người bộ đội có thể tự hào và vững tin ở điều đó. Nhưng trong tình hình cụ thể trước mắt, ông cảm thấy có một cái gì phân vân... Cuộc tổng tiến công này có thật thu được thắng lợi như ta đã nói trên đài, trên báo chăng? Việc bị tiêu hao cả những trung đoàn như thế này quả là một tổn thất to lốn. Cái số phận thiệt thòi của những đơn vị này được ông thông cảm hơn bao giờ hết vì ông cảm thấy số phận của ông đã gắn liền với số phận của họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT