- Thằng nhỏ coi bộ mần ăn được đấy chớ?
Nghĩa đang nhìn theo chiếc cáng, nghe Ba Kiên nói, quay lại, trợn tròn hai mắt:
- Hay quá đi chớ! Nhân cơ hội này, ta giữ quách nó lại cho trung đoàn đi chớ, thủ trưỏng?
Ba Kiên không nói gì, nhìn Nghĩa và nghĩ: “Cái thằng đáo để thật!”. Thì ra chẳng phải chỉ có một mình nghĩ đến chuyện “bắt cóc” chú bé này.
Đêm hôm đó và ngày hôm sau, có thêm bốn người trở về. Chị Tám Trâm vận động cơ sở đưa xuồng chở các tử sĩ về khâm liệm và chôn cất. Xong vẫn còn thiếu đâu mất bốn người.
Đã đến lúc phải lên đường. Không thể ngồi chờ mãi ở đây đựợc. Có thể bốn người kia đã bị bắt. Mấy hôm nay, máy bay vẫn bay và gọi loa chiêu hồi. Nó nhắc đi nhắc lại cái tin đại uý Hoàng Thực đã tử trận, tiểu đoàn 7 đã bị tiêu diệt. Nó còn thống kê cả số vũ khí đã thu được trong trận đánh. Mỗi lần nghe chúng nó gọi loa như vậy, má Hai lại hỏi ông Ba Kiên:
- Anh em đã về hêt chưa?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT