“Hahaha, thái độ tuyệt đấy. Ta ước ta có thể nói chuyện với ngươi nhiều hơn, nhưng thật tiếc là ta không có thời gian.”
Hoàng thái tử Adin của Đế quốc cười lớn trước khi đi ngang qua Cale với biểu cảm thất vọng. Cale kính cẩn cúi chào khi Adin tình cờ nói thêm.
“Ta hy vọng chúng ta có thời gian để trò chuyện trong lễ kỷ niệm.”
‘Tuyệt đối không.’
Cale không hề có mong muốn trò chuyện với vị Hoàng thái tử này.
‘Mình sẽ chỉ lặng lẽ ở trên sân thượng.’
Cale hạ quyết tâm khi nhìn Hoàng thái tử Adin bước đi.
Có một buổi tiệc kết hợp giữa việc chào đón dành cho sứ giả với lễ kỷ niệm cuối năm sau khi họ tiến hành cuộc điều tra.
Cale đã định âm thầm ngồi trên sân thượng trong suốt lễ kỷ niệm đó.
Ngay lúc ấy, cậu nghe thấy giọng nói của Raon.
– Nhân loại, tên Hoàng thái tử xấu xa đó có vẻ mạnh ngang với Phó đội trưởng nhút nhát của chúng ta.
“Ồ.”
Cale mỉm cười.
Hoàng thái tử Adin.
Người đàn ông đang cười như một tên ngốc và đã sử dụng Thuật giả kim để gây ra đủ thể loại vấn đề là một hiệp sĩ thượng cấp.
Ít nhất đó là những gì mọi người nghĩ.
“Nhưng hắn ta thực sự là một hiệp sĩ thượng cấp sao?”
Đội phó Hilsman đã trở nên mạnh hơn, đến mức đạt đến trình độ của một chuyên gia cấp cao. Tuy nhiên việc Adin ở đẳng cấp tương tự có nghĩa là anh ta cũng rất tài năng.
‘Thú vị thật.’
Cale đã đọc được nhiều chuyện về Hoàng thái tử trong cuốn tiểu thuyết. Nhưng cậu không biết nhiều về Hoàng thái tử như biết về Choi Han hay Alberu.
Hoàng thái tử Adin không phải là nhân vật chính trong năm tập đầu tiên.
Cale khá bị thu hút bởi Adin, người dường như đang che giấu rất nhiều điều.
‘Dù thế, mình không nên đến gần hắn ta chỉ vì tò mò.’
Cale đã định đơn giản là lặng lẽ làm việc của mình và chuồn ra ngoài.
Raon nói trong đầu cậu.
-Nhân loại, nhân loại! Có người làm ta cảm thấy giống như một người trong gia đình của chúng ta ở đằng kia!
Tim của Cale ngừng một nhịp.
‘…Gì cơ? Gia đình?’
Cale lo lắng.
‘Có phải là một con Rồng khác không? Điều đó có thể sao?’
Cale che giấu sự lo lắng của mình trong khi vội vã liếc nhìn xung quanh, những người đến từ Đế quốc để chào đón họ. Cậu gọi.
“Haben.”
“…Gì vậy, thiếu gia-nim?”
“Có người nào ở đây không, ừm, có người nào tương tự giống ngươi ở đây không?”
Cale quay lại nhìn Eruhaben. Ngay sau đó, cậu thấy Eruhaben đang nhìn mình với ánh mắt, ‘Nhân loại xui xẻo này đang nói gì vậy?’
Rồi cậu lại nghe thấy giọng của Raon.
– Nhân loại, anh ta không phải là Mèo à? Anh chàng tóc đỏ ở hướng chín giờ của ngươi ấy.
Cale quay đầu về hướng đó. Cậu trông thấy một hiệp sĩ với mái tóc đỏ. Eruhaben cũng quay về phía hiệp sĩ và cười khúc khích khi ông nói.
“Thiếu gia-nim, đứa nhóc đã nói với ngươi sao?”
Gia đình mà Raon đang nói đến là On và Hong.
Rồng cổ đại nói như thể ông đang thích thú.
“Hừm, cậu ta có vẻ khá mạnh.”
Rồng Vàng Eruhaben tiến lên nửa bước và đứng ngay sau Cale. Ông ấy đảm bảo rằng mình đủ gần để không ai khác có thể nghe thấy trước khi bắt đầu thì thầm.
“Miêu tộc không thích xuất hiện trước thế giới. Họ cũng chuyên thực hiện các vụ ám sát.”
Miêu tộc nổi tiếng ở lục địa phía Đông, nhưng, lại không nổi tiếng ở lục địa phía Tây.
Họ sống âm thầm trong khi trốn tránh người khác. Hơn nữa, họ có tài ám sát, tàng hình và thu thập thông tin.
Eruhaben tiếp tục thì thầm với giọng tò mò.
“Ngài có nghĩ rằng cậu ta đang định giết một ai đó không?”
‘… Đó là điều tôi muốn biết chắc?’
Cale cảm thấy tai mình bắt đầu lạnh đi sau khi nghe những lời nói của Eruhaben. Cậu lại biết được thêm một thứ vô ích.
‘Quên nó đi nào.’
Cale đã quyết định quên nó đi.
Tuy nhiên mọi thứ cuối cùng lại xoay chuyển một cách kỳ lạ.
“Đây là nơi ở của thiếu gia Cale Henituse.”
Người hầu từ Đế quốc chỉ vào một trong những căn phòng trong tòa tháp cạnh tòa tháp mà Alberu đang dùng.
Sau đó người hầu giới thiệu bản thân và những người xung quanh.
“Ngài có thể để lại mọi công việc lặt vặt và bất kỳ nhu cầu nào của mình cho tôi. Những người này là hiệp sĩ được giao nhiệm vụ bảo vệ cho tòa tháp, thưa thiếu gia.”
Năm hiệp sĩ cúi chào và giới thiệu ngắn gọn về bản thân.
Nhân Miêu tóc đỏ cũng ở trong nhóm đó. Chắc chắn sẽ không biết được cậu ta là Nhân Miêu nếu Raon không nói với cậu.
‘Ha, cái này…’
Cale đã cố tránh cậu ta.
“Chúng tôi sẽ không phân bất kỳ người bảo vệ nào trước cửa phòng vì ngài đã mang theo hộ vệ, thưa thiếu gia. Nhưng nếu ngài muốn, chúng tôi sẽ chỉ ra vài hiệp sĩ ạ.”
“Không. Không cần thêm cái gì nữa đâu.”
Cale từ chối lời đề nghị của người hầu.
“Vậy thì nếu ngài cần, hãy gọi cho tôi thưa thiếu gia.”
“Được.”
Cale đuổi người hầu đi và bước vào phòng ngủ. Cậu nghe thấy giọng nói của Raon ngay lúc đó.
– Nhân loại! Có ai đó đang trốn trên trần nhà phía trên giường của ngươi! Hắn ta đang theo dõi ngươi! Ồ, khả năng tàng hình của hắn ở cấp độ của nhà điêu khắc, người đã tạo ra con thỏ tuyệt đẹp ấy! Nó khá tốt!
‘Mình biết sẽ như thế này mà.’
Cale tỏ vẻ thờ ơ.
Mặc dù có nhiều phòng khác trong tòa tháp nơi Alberu đang ở, nhưng họ lại chỉ định Cale đến tòa tháp bên cạnh. Chỗ của cậu khác với nơi ở của những trợ lý còn lại của Alberu, những người hiện được đặt ở cùng một tòa tháp với Alberu.
‘Adin chắc phải tò mò về mình lắm.’
Mặc dù Hoàng thái tử có thể đã do dự khi do thám ai đó trong đoàn sứ giả, nhưng chắc hẳn hắn ta vẫn tò mò về Cale.
‘Kể từ khi mình dập tắt ngọn lửa.’
Cale là người đã một tay dập lửa trong Đại Ngàn.
Ban đầu là sau một thời gian, một pháp sư đến từ lục địa phía Đông sẽ dập lửa.
‘Nhưng điều đó cũng kỳ lạ.’
Khi biết rằng Arm và Đế quốc đang bắt tay với nhau, Cale đã nghi ngờ về vị pháp sư đến từ lục địa phía Đông trong cuốn tiểu thuyết. Làm thế nào mà hắn lại dập được ngọn lửa ma thuật mà nước không dập được?
Điều gì sẽ xảy ra nếu pháp sư đó là thành viên của Arm?
Liệu nó có phải là một phần của âm mưu?
Sau đó, tất cả những viên đá ma thuật thượng cấp mà vị pháp sư tìm thấy sẽ được chuyển đến Đế quốc và Arm.
‘Tệ quá.’
Nghe như một tình huống kinh khủng vậy.
Nhưng đây vẫn là một giả thuyết khả thi. Sự việc đósẽ dẫn đến việc các pháp sư được chào đón vào Đại Ngàn.
‘Đó là một trong những phương pháp ưa thích của Đế quốc.’
Cấy điệp viên ngầm là điều mà Đế quốc thường làm.
Nếu pháp sư trở thành gián điệp, thì Đại Ngàn cuối cùng cũng sẽ rơi vào tay Đế quốc.
“Haizzz.”
Cale thở dài trước khi nói với Choi Han và Eruhaben.
“Chúng ta sẽ ra ngoài.”
“Ngay bây giờ ạ?”
Cale trả lời thắc mắc của Choi Han.
“Tôi cần đổi một ít tiền. Tôi cũng nghe rằng Billos đã ở trong Đế quốc rồi đấy. Chẳng phải tôi nên đi gặp người bạn tốt của mình chút sao.”
Cale nói to hơn bình thường một chút để điệp viên nghe thấy. Cậu mặc một chiếc áo choàng và ném mặt nạ về phía hai người kia.
“Mặc áo choàng và đeo mặt nạ để chúng ta có thể đi mà không gây ra náo động.”
Cale ra khỏi cung điện cùng với Choi Han và Eruhaben.
Dù rằng khá phiền phức, nhưng họ vẫn có thể dễ dàng đi qua cánh cổng vì Thế tử đã cho phép.
‘Mặc dù có người đang bám theo mình.”
Cale lắng nghe Raon mô tả cái đuôi trong khi thong thả bước đến vị trí của Hiệp hội Thương nhân Flynn tại thủ đô của Đế quốc.
* * *
Thủ đô của Đế quốc Mogoru. Có một tòa nhà cỡ vừa nằm ở gần quảng trường trung tâm.
Tòa nhà này là cửa hàng số 1 của Hiệp hội Thương nhân Flynn.
Cale tỏ ra vui mừng khi gặp Billos.
“Lâu rồi không gặp.”
“Vâng, thiếu gia-nim. Tôi rất vui khi thấy cậu ở đây.”
“Ta cũng rất vui khi gặp lại người bạn cũ của mình.”
Billos cất tiếng với một nhân viên gần đấy.
“Hôm nay ta sẽ không tiếp khách nữa.”
Sau đó, hắn quay lại và nói tiếp với Cale.
“Tôi sẽ đưa cậu đến phòng của tôi.”
Cale, Choi Han và Eruhaben theo Billos đến một căn phòng trong góc trên tầng hai của tòa nhà Hiệp hội Thương nhân Flynn. Cale hỏi đùa Billos.
“Đây không thể nào là phòng của ngươi, phải không?”
Đó chỉ là một căn phòng bình thường. Billos mỉm cười trước khi đẩy giá sách trên tường sang một bên.
Một cầu thang đi xuống xuất hiện.
Cale ngồi xuống chiếc ghế nằm trong căn phòng nhỏ dưới lòng đất này và mở miệng.
“Phòng của ngươi nhỏ hơn ta nghĩ.”
“Nó là một căn phòng đẹp vì nó khiêm tốn và yên tĩnh.”
Billos nói đùa lại với Cale. Nhưng rồi hắn sớm bắt tay vào bàn bạc.
“Thiếu gia-nim, tôi đã tìm thấy rồi.”
Hắn đã tìm thấy một Nhà giả kim không thuộc Tháp chuông của Nhà giả kim.
Cale nhấp tách trà mà Billos đưa cho mình khi cậu yêu cầu một tách.
“Đó là loại người nào?”
“Anh ta là một Nhà giả kim nổi tiếng trong thế giới ngầm.”
Thế giới ngầm.
Bất kỳ thành phố hay quốc gia nào cũng đều tồn tại nơi này.
Nhưng việc Nhà giả kim đó nổi tiếng ở đâu không quan trọng với Cale. Do thế cậu hỏi lại một lần nữa.
“Vậy anh ta là người như thế nào?”
Billos mỉm cười khi đáp lại.
“Anh ấy là một người tốt bụng nhưng lại xấu xa.”
Cale có thể suy ra một vài điều từ câu trả lời đó.
Anh ta có vẻ là một người xấu dựa trên cách anh ta hành động trong thế giới ngầm, nhưng thực chất anh ta vẫn là một người tốt?
Billos lặng lẽ quan sát Cale im lặng trước khi bắt đầu miêu tả một số chi tiết về Nhà giả kim. Choi Han cau mày sau khi nghe thông tin đó. Nó khác với những gì cậu đã mong đợi.
Cale chỉ nói một điều sau khi Billos giải thích xong.
“Tốt.”
Anh ta là người mà Cale đang tìm kiếm.
Tốt nhất nên bắt lấy một người tốt và xấu một cách rõ ràng.
Cale nói thêm.
“Ta sẽ đi gặp anh ta ngay lập tức.”
“Bây giờ ạ?”
“Cale-nim, ý cậu là ngay bây giờ?”
Billos và Choi Han đều lên tiếng vì sốc. Cale nhìn về phía Choi Han đang kinh ngạc. Cale nói khi Choi Han bối rối trước ánh nhìn của cậu.
“Choi Han.”
“Vâng, Cale-nim. Tôi sẽ hộ tống cậu nếu cậu định đi-“
“Cởi ra.”
Sự im lặng bao trùm cả căn phòng. Cale nhìn Choi Han, hiện đang đứng im với khuôn mặt thẫn thờ, và nhăn mặt.
“Cậu đang làm gì đấy?”
“Sao ạ?”
“Thay quần áo đi.”
“À.”
Cale cởi áo choàng và áo khoác sang trọng bên dưới khi Choi Han phát ra âm thanh ngu ngốc đó.
“Billos.”
“Vâng, vâng thưa thiếu gia?”
Billos lúng túng quan sát và ngạc nhiên đáp lại. Cale nói với Billos những gì mình cần.
“Tìm hiểu thêm một số thông tin về Nhà giả kim đó. Mang hồ sơ cho ta. Ồ, và Billos, ngươi đang sống tại một ngôi nhà, phải không?”
“…Vâng.”
Cale gật đầu trước câu trả lời của Billos và tự trỏ vào mình.
“Cho ta đến đó để lấy một ít rượu nhé.”
“…Sao ạ?”
Cale không đáp lại Billos, người vừa hỏi điều đó với khuôn mặt ngơ ngác, thay vào đó nhìn là về phía Haben đang đứng yên với một nụ cười trên môi.
“Haben.”
“Vâng, thiếu gia-nim. Tôi chỉ cần chuyển đổi hai người là được?”
“Đúng.”
Cale chỉ vào tóc của mình và Choi Han, cậu gật đầu trước câu nói của Eruhaben.
“Ồ, tôi tưởng anh ta là hiệp sĩ nhưng anh ta lại là một pháp sư cấp cao!”
Billos cuối cùng cũng thở ra được một hơi thán phục và gật đầu. Đó là bởi vì hắn hiểu tại sao Cale lại mang theo một pháp sư thượng cấp được cải trang thành hiệp sĩ.
Cale mỉm cười về phía Billos, người đang quan sát mình khi Eruhaben sử dụng ma thuật lên cậu và Choi Han.
Một lúc sau, Billos bước xuống tầng một và ra lệnh cho nhân viên.
“Chuẩn bị trái cây và thức ăn. Lấy thêm cả rượu nữa.”
“Ngay lập tức sao ạ?”
Billos gật đầu với vẻ mặt hạnh phúc về phía nhân viên đang lo lắng.
“Tất nhiên. Người bạn cũ của ta, thiếu gia trẻ tuổi đang ở đây. Ít nhất chúng ta cũng phải uống một ly chứ. Choi Han.”
Billos cất lời với người đàn ông đang đeo một chiếc mặt nạ chỉ làm lộ ra mái tóc đen và đôi mắt đen của anh ta. Hắn có thể thấy được bộ giáp hiệp sĩ độc nhất giữa áo choàng của người đàn ông tên là Choi Han.
“Có rượu ngon chỗ nơi ở của ta đấy. Đi lấy cho ta một ít.”
Hắn ta đang cử một hiệp sĩ đi lấy rượu. Dù có thể nổi giận, nhưng người tên Choi Han vẫn im lặng cúi đầu và đi ra khỏi tòa nhà với tấm bản đồ trên tay.Một giọng nói vang lên trong đầu người đàn ông tóc đen.
– Nhân loại, chỉ có một người theo ngươi! Những người còn lại vẫn đang ẩn náu xung quanh tòa nhà Hiệp hội Thương nhân Flynn.
‘Chỉ một người làm cho việc này càng dễ.’
Cale tiến về nơi ở của Billos với những bước chân nhẹ nhàng. Cale cho người quản gia xem lời nhắn ở mặt sau của bản đồ khi cậu đến nơi.
“Tôi sẽ đưa cậu đến đó.”
Cale theo người quản gia vào phòng nghiên cứu của Billos. Người quản gia nhanh chóng rời đi và Cale nhìn ra cửa sổ khi cậu chỉ còn lại một mình.
“Đây là tầng hai.”
Nơi nghiên cứu nằm trên tầng hai.
Một lúc sau, một người mặc áo choàng đi ra từ cửa sổ.
– Nhân loại, kẻ theo đuôi ngươi vẫn đang ở lối vào khu nhà!
Cale gật đầu và lén lút rời khỏi tòa nhà bằng cách sử dụng Âm thanh của Gió. Cậu hướng tới một địa điểm tồn tại ở khắp mọi nơi, thế giới ngầm.
Khu ổ chuột.
Cậu đang đi về phía khu ổ chuột. Tóc của Cale bay ra khỏi chiếc áo choàng trắng.
* * *
Cốc cốc cốc.
Một người đang gõ cửa một ngôi nhà đổ nát.
Nó nằm trong góc của khu ổ chuột, nơi ánh sáng mặt trời không thể chiếu vào. Những tòa nhà mà ngay cả những người ở khu ổ chuột cũng tránh xa này được dùng làm nơi nghỉ ngơi cho động vật hoặc làm chỗ trốn mưa.
Ngôi nhà này nằm xung quanh những tòa nhà bị phá vỡ đó.
Cốc cốc cốc.
Vẫn không có phản hồi dù đã gõ được một lúc lâu. Người gõ cửa thở dài trước khi bắt đầu gõ to hơn một chút.
Bang, bang, bang!
“Trời ơi! Tại sao ngươi không bỏ đi?”
Có tiếng ai đó càu nhàu bên trong trước khi cánh cửa cũ từ từ mở ra.
Cạch.
Một người đàn ông trung niên mệt mỏi xuất hiện qua cánh cửa đang mở. Người đàn ông hơi nao núng trước khi hỏi.
“…Cậu là ai?”
Người đàn ông gõ cửa kính cẩn cúi đầu. Hành động đó khiến người đàn ông trong nhà nói với vẻ nghiêm túc.
“…Tại sao một linh mục lại đến tận đây?”
Người đàn ông được gọi là linh mục.
Người này có mái tóc dài màu trắng, mặc một chiếc áo choàng linh mục trắng không có gia huy trên đó.
Người đàn ông đó, Cale, mỉm cười dịu dàng và mở miệng. Giọng của Raon vang lên trong tâm trí cậu.
– Xung quanh không có ai cả.
Cale cất lời.
“Tôi muốn phá hủy Tháp Chuông.”
Vẻ mặt của người đàn ông trong nhà, Nhà giả kim, nhanh chóng thay đổi.