Cho dù có đá, chém, bắn như thế nào thì cũng không thể mở được cánh cửa sắt.
Khưu Nặc quan sát kỹ mới phát hiện, khung cửa của cánh cửa sắt này cũng được tạo thành từ miếng đệm cao su màu trắng, nó giống như một cái giác mút, hút chặt cánh cửa lại. Thảo nào cho dù ngoài hành lang không có lấy một bóng người, mà cửa vẫn có thể tự động đóng lại.
“Bắn vào khung cửa!” Khưu Nặc lập tức quát lên.
Vân Tử Thạch giơ súng bóp cò, một hơi bắn hết cả băng đạn.
Trong tiếng nổ “pằng pằng pằng”, trên khung cửa xuất hiện rất nhiều lỗ đạn, bên trong mấy cái lỗ có máu tươi ồ ạt tuôn ra.
“Mấy cái đệm cao su này chính là cơ thể của Lâm Sở Sở! Bảo sao tôi cứ thấy quen quen, con mẹ nó, da của lợn chết cũng có màu sắc và tính chất y hệt thế này! Chúng ta đạp lên da của cô ta để đi vào!” Vân Tử Thạch thở hổn hển đá vào cửa sắt.
Lúc này, khung cửa hơi lung lay, loáng thoáng có dấu hiệu rơi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT