Khưu Nặc và Vân Tử Thạch bị hương thơm mập mờ ẩm ướt bao phủ, giống như ngâm mình trong suối nước nóng, cả tinh thần và thể xác đều chìm trong bầu không khí lười biếng thoải mái.
Hai người mơ mơ màng màng đi về phía trước, con ngươi dần dần trở nên mê mang, ý thức mơ mơ hồ hồ.
“Sở Sở ở trong căn phòng cuối hành lang, tự các anh qua đó xem đi.” Thanh niên cao gầy đứng dưới một ngọn đèn dầu, không bước lên phía trước nữa.
Khưu Nặc thử thăm dò, hỏi: “Chỗ này của các cậu có người mới đến không? Con người của tôi mắc bệnh sạch sẽ, cậu hiểu mà.”
Thanh niên cao gầy bình tĩnh liếc cậu ta một cái, nói: “Có chứ, người mới cũng ở cuối hành lang, các anh đi qua đó là gặp ngay. Ông chủ cũng chết rồi, dù các anh dẫn hết đám người mới đó đi thì tôi cũng không có ý kiến.”
Dứt lời, gã nhếch miệng, để lộ hai hàm răng hư thối, cười nịnh nọt một cái. Đằng sau gã là cầu thang xoắn ốc, trong góc khuất đằng sau cầu thang lờ mờ có thể nhìn thấy một cánh cửa nhỏ. Một luồng gió ấm áp thổi qua, mang theo hương thơm nồng nàn phả vào mũi, nhưng chỉ có mỗi cánh cửa nhỏ kia là toả ra mùi hôi thối, giống như có thứ gì đó ở bên trong đang im lặng phân huỷ.
Khưu Nặc và Vân Tử Thạch không nhìn kỹ, càng không suy nghĩ sâu xa, cả hai cứ nhìn chằm chằm cuối hành lang tối tăm, chầm chậm bước từng bước về phía đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play