Trong căn phòng nhỏ bốn mươi mấy mét vuông chỉ thắp một cây đèn dầu. Ánh lửa lắc lư chập chờn, ánh sáng và bóng tối đan xen, hơi khói lan tràn cũng không thể khỏa lấp mùi hôi thối khiến người ta nôn mửa kia.
“Bọn họ còn sống, bọn họ còn sống, hì hì hì, ha ha ha, bọn họ còn sống…”
Thanh niên cao gầy co rúc trong góc không ngừng nở nụ cười quái dị, nhiều lần nỉ non, khuôn mặt khi thì vặn vẹo, khi thì dữ tợn, khi thì sợ hãi…
Khưu Nặc bị bầu không khí này làm cho tê rần cả da đầu, im lặng nấp ra sau Vân Tử Thạch.
Vân Tử Thạch nhìn cậu ta một cái để trấn an, đi tới trước giáng một bạt tai thật mạnh vào thanh niên cao gầy, quát lên: “Con mẹ nó đừng cười nữa! Còn cười nữa là ông đây sẽ đánh rụng mấy cái răng còn lại của cậu!”
Thanh niên cao gầy ngẩng đầu lên, đôi mắt giăng đầy tơ máu tràn đầy oán độc và âm tàn. Vân Tử Thạch lại giơ tay lên, làm bộ muốn tát một phát, gã ta vội vàng vùi đầu vào giữa hai đầu gối, che giấu vẻ mặt xấu xí của bản thân.
Căn phòng yên lặng trở lại, tiếng thở dốc nặng nề của ba người liên tục vang lên. Sau khi quen dần, mùi hôi thối của xác chết dường như cũng đã biến mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT