Khưu Nặc đặt một bát lạc đã bóc vỏ và một túi thật to chứa đầy đồ ăn vặt lên rương hành lý, sau đó gọi to: “Thần Thần, lại đây ăn đi nào.”
“Ừ, cảm ơn anh.” Thần Thần bốc mấy củ lạc lên cầm trong tay.
Hắn nhìn về phía Vân Tử Thạch vẫn còn đang loay hoay lắp đặt cửa ra vào, rồồi lại nhìn xung quanh căn phòng đơn sơ với diện tích khiêm tốn chỉ khoảng mười mấy mét vuông, cuối cùng hỏi: “Tất cả những người làm nhiệm vụ đều sống trong loại phòng thế này sao?”
“Không phải đâu.” Khưu Nặc hớn hở đáp lời hắn: “Chỉ có cái lũ gà mờ như chúng ta mới phải ở trong những căn phòng đơn sơ như thế này, những người làm nhiệm vụ từ cấp B trở lên thì sẽ sinh sống trong mấy tòa chung cư cao cấp. Cậu thử nhìn những tòa nhà ở phía đối diện xem, đó chính là khu dân cư dành cho những người làm nhiệm vụ cấp cao, người có đẳng cấp càng cao thì sống trong các tầng càng cao.”
Thần Thần nhìn ra bên ngoài cửa sổ, đúng là ở phía đối diện, cách đó không xa có một tòa nhà khổng lồ rất lộng lẫy, những khung cửa sổ sát đất hợp lại với nhau thành một mặt tường thủy tinh rộng lớn, dù bầu không khí xung quanh có là sương mù xám dày đặc thì nó vẫn tỏa ra ánh hào quang lấp lánh.
Thế giới này vừa thối nát, vừa âm u, lại vừa vặn vẹo, nhưng tòa nhà khổng lồ kia lại cứ như một tòa tháp rất huy hoàng.
Con ngươi của Thần Thần thoáng co lại, dã tâm bất chợt hiện lên trong lòng hắn. Những kiến trúc tương tự như tòa nhà kia mới là nơi mà hắn nên thuộc về. Rồi sẽ có một ngày hắn leo lên được đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play