Khi Người Dẫn Đường dắt theo cậu bé con đi tới, Khưu Nặc lén lút nhét điện thoại di động vào giấu trong ống tay áo, sau đó làm bộ như đang vuốt tóc rồi giơ tay lên thật cẩn thận, chuẩn bị chụp một tấm hình.
Nhưng ngay vào khoảnh khắc cậu ta chuẩn bị ấn vào nút chụp, thì đôi đồng tử sâu thăm thẳm không thấy đáy của Người Dẫn Đường bất chợt nhìn sang.
Cái cảm giác bị nhìn thấu, bị đâm xuyên, như thể bị lột sạch sành sanh quần áo này khiến cho cả người Khưu Nặc cứng lại, trong lòng cậu ta bỗng nhiên run rẩy. Cậu ta vội vàng bắt chéo hai tay sau lưng rồi cố nặn ra một nụ cười với khuôn mặt trắng bệch.
Người Dẫn Đường thu hồi tầm mắt, sau đó đẩy cửa phòng ra, dẫn theo cậu bé con bước vào trong căn phòng ngay bên cạnh.
Cánh cửa phòng nhẹ nhàng đóng lại, ngăn cách hai bóng người một lớn một nhỏ. Lúc ấy Khưu Nặc mới thở ra một hơi thật dài như thể vừa được hồi sinh.
Vân Tử Thạch chớp chớp mắt với cậu ta, sau đó thấp giọng thì thầm: “Nhìn vào khung chat đi kìa.”
Khưu Nặc lấy điện thoại di động ra khỏi ống tay áo, mở khung chat, chỉ thấy một bức ảnh xuất hiện trên màn hình. Tuy bức ảnh chỉ chụp được một nửa bên sườn mặt của cậu bé con nhưng vẫn tương đối rõ nét, lúm đồng tiền nho nhỏ như ẩn như hiện bên quai hàm cậu, vừa mềm mại vừa ngọt ngào, rất đáng yêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT