Một con rắn màu hồng nhạt có cái bụng tròn vo đang ngâm mình trong hồ nước đục ngầu, bên kia hồ, một đám lớn thi biệt lít nhít chen nhau nằm trên bãi cỏ, âm thanh chúng phát ra rất chói tai.

Những con quạ đang đậu bên hồ sợ hãi, chúng điên cuồng chao lượn trên bầu trời tối om.

Một con thi biệt lớn đang lảng vảng trên bờ, các chân của nó liên tục chạm vào mặt nước nhưng nó vẫn không dám bước xuống.

“Chít chít!’’ Mày giỏi thì lên đây coi! Thi biệt giận đến phát điên.

“Chít chít!’’ Mày ngon thì xuống đây coi! Con rắn nhỏ rướn cái cổ lên khỏi mặt nước, rung đuôi đắc ý phun lưỡi.

Chửi nhau qua lại một hồi, con thi biệt lớn anh dũng xông vào hồ nước. Lũ lít nhít của nó cũng nhao nhao xông vào hồ nước đục ngầu.

Rắn nhỏ sợ hết hồn, vội vàng quẫy đuôi bơi sang bờ bên kia.

Hồ nước gợn sóng, lạnh đến thấu xương.

Nhưng chỉ chốc lát, con thi biệt to kềnh đã rũ chân, nhếch nhác bò lên bờ, theo sau nó là một đám con cháu, một số khác thì chết đuối trong nước hồ, một đống xác nổi trên mặt nước bắt đầu tản ra.

Con rắn nhỏ quay lại vừa nhìn vừa cười lớn: “Chít chít chít’’

Con thi biệt lớn tức đến run lên, giáp xác trên lưng nó nứt ra một cái lỗ.

Rắn hồng đổi hướng bơi về, trên đường biến ra hai cái càng lớn, nó kẹp một cái xác chết của con thi biệt rồi nâng lên cao.

Con thi biệt lớn nhìn nó chằm chằm.

Rắn nhỏ rướn đầu, há to miệng, một ngoạm nuốt hết con thi biệt đã chết kia, nó còn cố ý phát ra tiếng nhai nuốt.

Đây là một sự khiêu khích trần trụi!

Trên bờ, con thi biệt lớn điên cuồng kêu gào, giáp xác trên lưng nó đã nứt hẳn để lộ ra một đôi cánh mỏng như cánh ve sầu, gần như trong suốt.

Con rắn nhỏ vẫy hai cái càng lớn, lại nhặt xác con thi biệt khác nổi trên mặt nước, vui vẻ ăn từng con từng con một, đôi mắt to đen láy đầy xảo quyệt.

Nó thử dụ kẻ thù xuống nước khiến chúng bị chết đuối.

Con thi biệt lớn không còn rít hay bò quanh quẩn nữa, đôi cánh trên lưng nó rung lên.

Rắn nhỏ càng khiêu khích lại càng hăng, nó ném cái xác vừa nhặt được lên không trung rồi tự mình vung đuôi nhảy khỏi mặt nước, nó ngoác miệng thật lớn chuẩn bị biểu diễn một màn đớp mồi trên không.

Nó thật sự rất biết cách khiến người khác nổi điên.

Ong ong ong... Tiếng đập cánh vang lên một cách đột ngột, con thi biệt lớn như tia sét xẹt ngang mặt hồ lao về phía con rắn nhỏ.

“Chít!’’ Âm thanh sắc bén mang theo lửa giận.

“Chít.’’ Con rắn nhỏ sợ hết cả hồn.

Đương lúc hai kẻ thù cũ sắp gặp nhau trên không, những con sóng khổng lồ bất ngờ cuộn lên trên mặt hồ tối tăm, nước bắn tung tóe khắp nơi, tiếng sóng gầm vang dội, một vùng rộng lớn thực vật thủy sinh tươi tốt bị bật gốc. Một con trăn xanh Nam Mỹ trồi lên khỏi mặt nước, cơ thể to lớn cựa quậy khuấy đục đám trầm tích dưới đáy hồ, tựa như một con giao long vượt biển.

Con thi biệt đã bay đến trước mặt rắn nhỏ lập tức thay đổi phương hướng chạy trốn.

Rắn nhỏ không có cánh đã nhảy lên không trung, giờ muốn chạy cũng chẳng kịp. Dưới tác dụng của trọng lực, nó rơi vào cái miệng mở lớn như chậu máu của con trăn Nam Mỹ.

Răng cắn chặt, bầu trời âm u và hồ nước tối tăm đều biến mất, con rắn nhỏ cảm giác như bị một lớp thịt mềm ẩm và trơn trượt bọc lấy, tựa như nó lại trở về với vực sâu. Miếng thịt chậm rãi co rút vặn vẹo, đẩy nó vào nơi sâu hơn, tối hơn.

Con rắn nhỏ liều mạng quẫy đuôi tìm lối thoát nhưng nó vẫn rơi vào một cái túi chứa đầy dịch nhầy. Trong túi dường như chứa rất nhiều thứ gì đó nhão nhoét hôi thối.

Rắn nhỏ cố gắng mở to mắt nhưng nó chẳng nhìn thấy gì, đuôi nó quẫy liên tục khiến những thứ nhão nhợt và bốc mùi hôi xung quanh thành nước. Chẳng mấy chốc, mắt nó cay xè, da thịt ngứa ngáy như đang bốc cháy, cơ thể nó từ trong ra ngoài như bị tàn phá.

Nó muốn vung cặp càng lớn của mình nhưng lại phát hiện chúng đã bị hòa tan mất rồi.

“Chít chít!’’ Tiếng kêu sợ hãi bị không gian kín bưng nuốt xuống khiến nó càng trở nên yếu ớt.

Con rắn nhỏ đã từng bị xé thành từng mảnh, bị thiêu cháy, bị nước nhấn chìm, bị cát chà xát nhưng nó lần đầu trải nghiệm cảnh bị ăn mòn, bị hòa tan. Chết có dăm bảy loại nhưng đau đớn thì mãi mãi chẳng hề thay đổi.

Thân thể đang từng chút từng chút tan chảy, không bao lâu nữa sẽ trở thành một vũng dịch nhầy. Phải làm sao để sống đây?

Khát vọng sống mãnh liệt khiến con rắn nhỏ suy nghĩ rất nhiều biện pháp để trốn thoát. Khung cảnh thi biệt xé xác nó thành từng mảnh hiện lên trong đầu, liệu giờ nó có thể sử dụng phương pháp đó không? Tơ sẽ mọc ra từ cơ thể chứ?

Mắt nó đã biến thành nước, chẳng thể trông thấy gì nữa, chất nhầy có tính ăn mòn cao thấm vào hốc mắt, bắt đầu hòa tan não bộ. Cơn đau vô cùng tựa như bóng tối nơi vực sâu, ý thức của nó dần dần mơ hồ, con rắn nhỏ lần nữa bị cái chết nuốt chửng. Nhưng ham muốn được sống tựa như ánh nến trong linh hồn, dù lay lắt nhưng sẽ chẳng bao giờ tắt.

Ham muốn yếu ớt này đột nhiên khuếch đại vô số lần, như dòng nước lũ dội lên bóng đen của cái chết. Dựa vào sự kiên trì và tiềm năng đáng kinh ngạc, mỗi tế bào của con rắn nhỏ đang phân chia và nhanh chóng mọc ra những sợi tơ hình móc câu.

Cái chết dạy nó rất nhiều điều, nó dùng những kinh nghiệm đó để vận dụng ở mức độ phức tạp như vậy.

Chất nhầy ăn mòn làm cho các tế bào của rắn lỏng lẻo, tách rời và tan rã, các sợi tơ mới mọc kết nối các tế bào chắc chắn lại với nhau.

Ý thức rời rạc, bóng tối bao phủ, chút thần trí yếu ớt sắp bị dập tắt nhưng rồi lại kiên trì một cách cố chấp để tồn tại.

---

Con trăn xanh khép cái miệng lớn như chậu máu lại, quẫy đuôi bơi về hồ nước sâu. Từng cơn sóng dập dìu nương theo cơ thể nó, bùn cát bị nó quậy khiến nước hồ đục ngầu.

Con thi biệt bay về bờ, nó gào lên giận dữ với hướng rời đi của con trăn. Đám lít nhít của nó cũng đồng thời chà xát xúc tu bên miệng tạo ra những âm thanh chói tai.

Con trăn Nam Mỹ quay lại nhìn, con thi biệt lập tức câm miệng, con cháu nó cũng lập tức như gà mắc thóc. Bầu không khí chỉ cần chạm là nổ bỗng trở nên hơi buồn cười.

Con trăn xanh hòa mình vào làn nước chẳng thấy bóng dáng.

Thi biệt ma sát xúc tu ở miệng để trút giận, mãi một lúc mới chịu thu cánh về, nó không cam lòng dắt đàn con ra đi. Chờ nó mở rộng đàn thêm mấy lần nữa, lúc mà nó có thể càn quét cả khu rừng, nó nhất định phải tìm và nuốt chửng con trăn kia.

Con trăn lần theo mùi thịt đến đây, cứ tưởng có thể ăn no nhưng chẳng dè thức ăn của nó còn chẳng đủ để nhét kẽ răng, nó ngửi nước hồ, khóa chặt mục tiêu là con cá sấu rồi lập tức lao qua.

Bên trong cơ thể nó, trong cái bụng hôi hám và nhầy nhụa, một con rắn nhỏ từ từ ngừng thở, cơ thể mềm mại của nó tan thành một vũng dịch nhầy.

Nhưng không giống các loại thức ăn khác, vũng dịch kia không chảy xuống ruột rồi được tiêu hóa, hấp thụ mà nó biến thành một lớp niêm mạc mỏng, cực kỳ dai. Mỗi tế bào của niêm mạc đều được bao bọc bởi những sợi tơ hình móc câu, chúng bám chắc vào thành dạ dày, tạo thành dạ dày thứ hai.

Lặng yên không một tiếng động, bên trong con trăn đã sản sinh ra một thay đổi trí mạng.

---

Mặt hồ tĩnh lặng bỗng dấy lên những đợt sóng lớn, một con trăn nhanh như chớp cắn vào mõm cá sấu. Con cá sấu lăn lộn trong nước, cố gắng trốn thoát. Con trăn cũng oằn mình theo, cơ thể to lớn dài ngoằng khuấy tung lớp rêu bụi dưới đáy hồ khiến cả bầy cá hoảng sợ chạy mất.

Nước bắn tung tóe, bầu trời tối đen toàn tiếng quạ kêu, sau hơn tiếng đồng hồ, tiếng động mới dần lắng xuống.

Con trăn xanh thỏa mãn bơi xuống vùng nước sâu, nhưng cái bụng phình to quá nặng khiến động tác của nó hơi vụng về. Nó định tìm chỗ ngủ mấy ngày mấy đêm để tiêu hóa hết thức ăn rồi mới lại ra ngoài săn bắt.

Dạ dày của nó giãn nở nhanh chóng, tiết ra axit dạ dày có tính ăn mòn cao. Chẳng mấy mà da xương của con cá sấu bị nó nuốt sẽ biến thành dịch lỏng.

Nó bơi vào trong đám thực vật thủy sinh tươi tốt, rúc vào bãi cạn tận hưởng cảm giác no nê. Lạ thay, quá trình tiêu hóa lần này diễn ra rất nhanh, không phải mấy ngày mà chỉ cần mấy tiếng, cái bụng no căng của nó đã xẹp xuống.

Theo lý mà nói, quá trình này sẽ đi kèm với một số lần bài tiết. Những thứ không thể tiêu hóa như xương, lông và vảy sẽ được bài tiết cùng với các tinh thể axit uric màu trắng, nhưng lần này chẳng có gì cả.

Không có cảm giác no cũng không hề bài tiết.

Con trăn xanh điên cuồng vặn vẹo cơ thể, cái đuôi trăn dài của nó cảm nhận được các loại mùi khác nhau trong không khí. Rõ ràng mới ăn xong sao lại cảm thấy đói bụng hơn? Một cơn ngứa ngáy dữ dội từ bụng nó tràn ra như ngọn lửa lan sang cả não.

Nó cần đi săn! Nó cần lấp đầy bụng.

Con trăn lao nhanh xuống hồ bơi về phía xa. Cả vùng nước bị máu của nó nhuộm rửa.

Nó nuốt chửng đàn cá, mạo hiểm săn thú dữ, thậm chí còn rời hồ nước, lẻn vào sâu trong rừng để tìm thêm con mồi, ăn liên tục nhưng luôn trong tình trạng đói điên cuồng.

Ngọn lửa hành hạ dây thần kinh của nó mọi lúc.

Vài ngày sau, con trăn đói khát cuối cùng cũng phát điên, nó lắc cái đầu khổng lồ rồi đâm sầm vào một tảng đá, một lần, hai lần, ba lần...

Chẳng biết nó đâm bao nhiêu lần, sau một tiếng đập mạnh như bị bóp nghẹt, con trăn trông như một con giao long màu đen ngã xuống đất, ngừng thở. Xương sọ của nó lõm sâu, máu chảy ra từ lỗ mũi, con mắt cũng chẳng còn ánh sáng.

Máu nhuộm cả tảng đá trông đến mà giật mình.

Ruồi muỗi ngửi được mùi máu, cả bầy lao xuống kiếm ăn.

Đột nhiên, thân trăn chết co giật, đuôi vung vẩy, đập vào tảng đá phát ra tiếng.

Lũ ruồi muỗi bị dọa, đập cánh ong ong.

Thân thể con trăn vẫn đang co giật, bắt đầu từ bụng đến cổ, miệng trăn tự động mở ra, một khối thịt mềm màu hồng chậm rãi vặn vẹo trái phải, cuối cùng “phụt’’ một tiếng văng ra ngoài.

Đàn ruồi muỗi rối rít tản đi.

Cục thịt mềm choáng váng nằm trên mặt đất, mất một lúc mới từ từ phản ứng, đầu tiên là hai cái càng lớn, tiếp đến là đôi mắt đen bối rối xem xét xung quanh.

Khi nhìn thấy con trăn đã chết, đôi mắt to của nó chớp chớp, rất nhiều ký ức gợi lên trong tâm trí nó. Nó bị ăn, bị tiêu hóa rồi cuối cùng sống lại!

“Chít!” Quả bóng thịt màu hồng rít lên một tiếng giận dữ, nó dơ hai cái càng lớn lao về phía trước đập con trăn một trận.

Đánh đủ, nó duỗi cái lưỡi chẻ đôi của mình liếm máu trên đầu con trăn, sau đó men theo cái lỗ be bét máu thịt hút lấy não của con trăn.

Nó lúc nào cũng thấy đói nhưng nó vẫn sống tốt mỗi ngày, trong khi con trăn lại phát điên rồi chết.

Ngay khi bộ não mềm mại chui vào miệng, đôi mắt của quả bóng thịt mở to.

Đây là cái gì, hương vị khác với tất cả những món ăn kia, rất đặc biệt, chứa đựng năng lượng cuồn cuộn, tựa như chất lỏng nóng chảy vào bụng rồi bùng lên thành một ngọn lửa.

Nhiều hình ảnh như những tia lửa bung ra, lần lượt lóe lên trong tâm trí của quả bóng thịt: sự khó khăn khi thoát ra khỏi vỏ, niềm vui khi được bơi trong nước, cơn khát máu lần đầu giết chết con mồi…

Những mảnh vỡ cứ ùa về. Đây là ký ức thuộc về con trăn đã chết đó. Mọi thứ nó đã trải qua trong đời đều được lưu trữ trong não nó, bị quả bóng thịt thông qua quá trình ăn uống dễ dàng giành được.

Quả bóng thịt phát ra âm thanh kỳ lạ, đột nhiên tăng tốc độ nuốt chửng bộ não.

Nó thích những ký ức này, nó cũng thích nhìn thế giới nhìn từ góc nhìn của một loài côn trùng khác, tiếp thu những trải nghiệm mới.

Sau khi ăn hết não, cơ thể nó bắt đầu nóng lên, trên làn da mịn màng xuất hiện nhiều rãnh nhỏ, dần dần biến thành não, chiếm giữ khoang sọ trống rỗng của con trăn.

Hệ thống thần kinh chưa từng chết được kết nối với bộ não hoàn toàn mới này, cơ thể vốn đã cứng đờ bấy lâu của con trăn bỗng run lên rồi sống lại một cách kỳ diệu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play