Trong hộp sọ không có ánh sáng, bốn phía xung quanh tối đen như mực, dịch não còn sót lại tỏa ra mùi tanh nồng nặc. Đây là một môi trường không mấy thoải mái.   

Quả cầu thịt màu hồng ngâm mình trong lớp dịch não dính nhớp, cảm giác căng da bụng làm nó trùng da mắt.  

Nhưng tầm nhìn của nó không hề bị che đậy, thậm chí còn đột nhiên sáng bừng lên. Trước mắt nó xuất hiện một khối đá, trên bề mặt viên đá lởm chởm dính đầy vết máu bắn tung tóe, vô số ruồi muỗi bay nhặng xị xung quanh phát ra tiếng kêu vo ve.   

Cảm giác sai lệch về cả thời gian và không gian khiến quả cầu thịt màu hồng nhạt ngay lập tức mở mắt. Chung quanh vẫn tối om, bên cạnh vẫn là tiếng òm ọp của dịch não. Không lệch đi đâu được, nó vẫn còn nằm trong hộp sọ chật chội.   

Quả cầu thịt màu hồng phát ra tiếng kêu nho nhỏ đầy hoang mang, nó lần nữa nhắm mắt lại.   

Tầm nhìn của nó thình lình sáng lên, phía trước vẫn là khối nham thạch dính đầy vết máu. Vô số ruồi muỗi đậu trên những mảng máu chưa khô, những chiếc vòi hình ống hút đang thèm khát hút lấy hút để.   

"Chít?" Quả cầu thịt màu hồng kêu lên đầy hoảng sợ, nó ngay lập tức mở to mắt ra.   

Xung quanh đen kịt, cả cơ thể nó vẫn bị bao bọc trong lớp dịch nhầy đặc sệt. Không sai, nó vẫn còn ở trong hộp sọ.   

Nó lại nhắm mắt, tầm nhìn của nó sáng lên. Đằng trước có một khối nham thạch khổng lồ, trên đó có vết máu bắn tung tóe và bầy ruồi bu kín…   

Quả cầu thịt màu hồng nhạt mở mắt rồi nhắm mắt, lại mở mắt rồi nhắm mắt… Sau khi lặp đi lặp lại hành động đó nhiều lần, rốt cuộc nó đã nhận ra nó không chỉ có thể lấy được ký ức của con mồi thông qua việc cắn nuốt não bộ của chúng, mà còn có thể chiếm lấy cơ thể của chúng bằng cách xâm chiếm não bộ.   

Lúc này đây, nó là con trăn xanh Nam Mỹ. Nó có thể thông qua năm giác quan của con trăn để nhìn, ngửi và nghe.   

Quả cầu thịt màu hồng rất thông minh. Nó gần như không cần suy nghĩ nhiều, chỉ cần dựa vào bản năng là có thể nhanh chóng thành thạo kỹ năng mới. Nó nhắm mắt, gạt bỏ mọi suy nghĩ phiền nhiễu trong đầu, tưởng tượng mình là con trăn xanh Nam Mỹ này. 

Sau đó… nó thật sự trở thành đối phương.

Thân thể cứng ngắc của con trăn quằn quại giãy giụa vài cái, lớp vảy cứng cọ xát với đất cát và cỏ dại, cứ như vậy chậm rãi trườn đi. Cái đầu to be bét máu bỗng ngẩng lên, quay đều bốn phía như thể đang quan sát thế giới này.   

Con trăn xanh Nam Mỹ chết bắt đầu bò, thong thả bò quanh khối nham thạch một vòng, rồi hướng về nơi rừng rậm âm u. Động tác của nó khá vụng về, liên tiếp đâm vào cây cối hoặc tảng đá trước mặt, thỉnh thoảng còn bị dây leo quấn lấy.   

Mười mấy phút sau, cảm giác vụng về biến mất hẳn.   

Đuôi trăn mạnh mẽ quét ngang bụi cây, chặt đứt tất cả cỏ dại và dây leo. Thân thể to và dài của nó linh hoạt né tránh các chướng ngại vật như một dòng nước đen nhánh ngông cuồng chảy qua.   

Con trăn xanh Nam Mỹ khổng lồ như ngọn núi bò qua khu vực cấm đầy cây xương rồng, bò qua mép vực sâu rồi bò vào sâu trong màn sương mù. Nó liên tục thè cái lưỡi dài chẻ đôi, ngửi mùi thối rữa còn lưu lại trong không khí cứ như đang tìm kiếm thứ gì đó.   

Sau vài giờ, con trăn xanh Nam Mỹ lớn ngẩng đầu lên, nhìn xa xăm về phía trước.   

Đằng trước xuất hiện một cái hang núi, lối vào đen ngòm sâu thăm thẳm tỏa ra âm khí cuồn cuộn. Âm thanh xì xào yếu ớt và kỳ quái, mang theo cảm giác sền sệt loáng thoáng từ trong hang truyền ra. 

Con trăn xanh Nam Mỹ đứng yên vài giây, chợt thân hình khổng lồ bổ nhào vào trong như một tia chớp đen nhánh.   

Những tiếng xì xào nho nhỏ mà sền sệt biến thành tiếng ồn ào náo nhiệt.   

Con trăn xanh Nam Mỹ lao vào hang. Nó bơi trong một đống xác chết trong quá trình phân hủy. Thân thể nặng hàng trăm ký của nó đè nát những bộ xương âm trầm, những cánh tay chân đứt lìa còn đang chảy mủ và những xác chết rách bụng lòi ruột. 

Bị đè lên, một đàn quái vật giáp xác từ trong bụng xác chết bò ra. Chúng như thủy triều mất kiểm soát nhanh chóng lan rộng, phát ra tiếng rít gào chói tai. Chúng nó xếp thành tầng tầng lớp lớp bao phủ thân trăn khổng lồ như núi, cắn rách vảy cứng phía trên, khoét vào thịt mềm và tìm kiếm khoang bụng ấm áp.   

Chỉ cần vài phút ngắn ngủi, chúng có thể rỉa sạch con trăn xanh Nam Mỹ này chỉ còn lại một bộ xương trắng toát.   

Một con quái vật giáp xác khổng lồ nằm trên khối đá cao vài mét thâm trầm nhìn cảnh tượng bên dưới. Xung quanh nó là tiếng kêu điên cuồng của đám con cháu, chỉ có một mình nó bình tĩnh lão luyện, sừng sững bất động.   

Con trăn xanh Nam Mỹ nghiền nát đàn quái vật giáp xác, trườn thẳng về phía kẻ thống trị của bầy này. Liên tục có quái vật giáp xác chui ra chui vào từ miệng, mũi, thậm chí cả hốc mắt của nó, lớp vảy cứng bị chúng cắn thủng lỗ chỗ, máu tanh hòa lẫn với vụn thịt chảy ra qua các lỗ đó để lại trên mặt đất một vệt máu dày. 

Con trăn xanh Nam Mỹ này đang bị xơi tái.

Con quái vật giáp xác lớn nằm trên cao kêu lên hai tiếng, trong con mắt đen đầy ắp kiêu ngạo và ác độc. Nó đang định đi tìm con mồi, không ngờ con mồi lại tự mình đến tận cửa.  

Chẳng mấy chốc, thân trăn khổng lồ trở nên khô quắt, làn da đầy vảy lõm xuống dưới, lộ ra khung xương lởm chởm. Nội tạng của nó đã bị ăn sạch chỉ còn lại một cái bao da. Con mắt may mắn còn sót lại của nó đục ngầu, tăm tối nhưng vẫn nhìn đăm đăm vào con quái vật giáp xác khổng lồ.   

Theo lẽ thường, đáng lẽ nó đã chết từ lâu rồi, nhưng nó vẫn còn có thể trườn.   

Đến lúc này con quái vật giáp xác khổng lồ mới nhận ra tình hình không ổn, con mắt đen như hạt đậu của nó lóe lên, nhưng cũng không chạy trốn. Sự phát triển nhanh chóng của bầy đàn khiến cho tham vọng và dũng khí của nó tăng vọt. Nó chẳng sợ con trăn xanh Nam Mỹ chút nào.   

Rốt cuộc trườn đến gần, con trăn xanh Nam Mỹ ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào con quái vật giáp xác khổng lồ. Nó há miệng ra, thò ra nửa cái lưỡi bị cắn xé chỉ còn một nửa.   

Chỉ có thế thôi à? Con quái vật giáp xác kêu lên một tiếng mỉa mai.   

Ngay giây sau, một cụm tơ nhện màu hồng được phun ra từ trong miệng con trăn, hệt như một lớp lưới đánh cá giăng lên người con quái vật giáp xác.  

"Chít!" Tiếng kêu mỉa mai đột ngột biến thành tiếng thét giận dữ cao độ. Vua quái vật giáp xác ngay lập tức dùng cái vòi sắc nhọn của mình để cắn đứt những sợi tơ, đồng thời dùng các cặp chân đốt khỏe mạnh để đá, đạp và cào bới.   

Nhưng sợi tơ nhện quá dai, cắn không đứt, đá không suy suyển, chỉ biết càng quấn càng chặt. Đáng sợ hơn nữa, những sợi tơ nhện nhìn mỏng hơn cả sợi tóc này cứ như một vật sống. Chúng quấn lấy con quái vật giáp xác rồi chui vào bụng nó qua đường vòi và mắt, tiết ra chất nhầy có tính ăn mòn cao, nhanh chóng phân hủy nội tạng của nó.   

Sau khi giãy giụa điên cuồng mười mấy giây, con quái vật giáp xác khổng lồ bỗng cứng đơ bất động. Tơ hồng từ từ dính lại với nhau, hình thành một lớp màng bán trong suốt bọc lấy con quái vật giáp xác.   

Con trăn xanh Nam Mỹ chết trong trạng thái đầu vẫn ngẩng cao. Miệng trăn há ra, lộ ra một cục thịt mềm màu hồng uốn éo di chuyển một cách khó khăn. Cuối cùng nó phụt một tiếng bắn ra ngoài, váng vất rơi xuống khối đá.   

Nó biến ra hai cái càng to để chống đỡ thân mình béo mềm, duy một con mắt to như viên ngọc lơ mơ chớp vài cái. Đoạn, nó nhìn về phía con quái vật giáp xác bị bọc trong dịch nhầy. Nó hé miệng, thè ra cái lưỡi chẻ đôi, bập bẹ chửi một câu đầy kiêu ngạo tự mãn.

“Cái tiên sư mày!”   

Con quái vật giáp xác nằm im không nhúc nhích. Nó không còn có thể phát ra âm thanh ngông cuồng nào nữa.   

Một tiếng bịch vang lên, con trăn xanh Nam Mỹ khổng lồ chợt ngã xuống, da trăn nhấp nhô quấn lấy con quái vật giáp xác.   

Quả cầu thịt màu hồng không buồn nhìn con trăn xanh Nam Mỹ, nó thẳng tiến về phía con quái vật giáp xác khổng lồ. Hai cái càng nhanh chóng xé rách lớp dịch nhầy, cuộn thành một quả bóng nhỏ màu hồng nhét vào miệng.    ( truyện đăng trên app TᎽT )

Bụng quái vật giáp xác lật ngửa, chân đốt cứng ngắc, nó đã chết từ lâu.   

Quả cầu thịt màu hồng ăn hết chất nhầy, thu hồi một phần cơ thể của mình. Bấy giờ nó mới kéo con quái vật giáp xác khổng lồ lại, dùng càng đập vỡ đầu nó, từ trong hộp sọ kẹp ra một bộ não lớn cỡ hạt đậu nành.   

Bộ não có màu hồng, vẫn đang co giật, tỏa ra một mùi ngọt nhẹ. 

Quả cầu thịt màu hồng giơ bộ não lên khẽ ngửi, bỗng cảm thấy mùi hương này rất quen thuộc. Mãi sau nó mới chậm rãi nhận ra, đây chính là một phần cơ thể nó.   

Con quái vật giáp xác không ngừng săn đuổi nó chính là vì miếng thịt này!

Hiểu được đầu đuôi câu chuyện, quả cầu thịt màu hồng bực tức thét lên vài tiếng chít chít. Nó ngay lập tức mọc ra hai chiếc răng độc sắc nhọn, hung ác cắn xuyên qua bộ não đó.

Khoảng cách quá gần dẫn đến cảm giác thông với nhau. Cơn đau dữ dội từ việc bị cắn xuyên cũng được truyền vào cơ thể của quả cầu thịt màu hồng. Nó vội vàng nhả ra, nhanh chóng nhét bộ não vào miệng và nuốt chửng.

Những mảnh vỡ ký ức tựa những viên bi bắn tung tóe ra từ mô não bị tiêu hóa. Quả cầu thịt màu hồng gấp rút nhắm mắt lại để tiêu hóa lượng thông tin khổng lồ.

Làm sao để dụ dỗ quái vật giáp xác cái, làm sao để giao phối, làm sao để xây tổ, làm sao để ấp trứng, làm sao để kiểm soát bầy đàn… Tất cả bí quyết đều là nhờ vào kích thích tố.   

Con quái vật giáp xác khổng lồ này có kích thích tố mạnh nhất. Chỉ cần ngửi thấy mùi của nó, cả bầy đàn sẽ sẵn sàng để nó sai khiến.   

Quả cầu thịt màu hồng mở mắt, nó tiết ra kích thích tố giống hệt. Mùi ngọt chỉ có quái vật giáp xác mới ngửi được lan rộng trong hang, nồng độ kích thích tố ngang với màn sương mù ẩm ướt trong rừng.   

Ngửi thấy kích thích tố, những con quái vật giáp xác cái to nhất lập tức bò lên trên khối đá, đám quái vật giáp xác còn lại chia thành từng đàn rời đi.   

Quả cầu thịt màu hồng nằm nửa người trên khối đá, hai cái càng lười biếng gõ vào cái bụng tròn vo, trông như một vị vua hồ đồ đang chờ phi tần thị tẩm.   

Đám quái vật giáp xác cái từ bốn phương tám hướng xúm lại, phát ra những tiếng kêu nịnh nọt.   

Quả cầu thịt màu hồng nâng thân mình lên, con mắt to như viên ngọc lanh lợi đảo một vòng, ngay lập tức chọn ra con quái vật giáp xác cái béo nhất. Nó duỗi càng ra kẹp lấy đầu đối phương, mạnh mẽ kéo vào miệng rồi nuốt chửng, cái bụng sẵn tròn vo lại càng phình to thêm một đoạn.

Nhìn thấy đồng loại bị ăn, mấy con quái vật giáp xác cái khác phát ra tiếng kêu hoảng sợ, nhưng lại bị kích thích tố đậm đặc đóng đinh tại chỗ.   

Quả cầu thịt màu hồng liếm miệng bằng cái lưỡi dài chẻ đôi. Xong xuôi, nó nhìn về phía con quái vật giáp xác cái béo thứ hai.   

Mấy phút sau, trên khối đá không còn sót lại gì. Quả cầu thịt màu hồng vỗ vỗ cái bụng căng tròn của mình chậm rãi bò xuống.   

Nhìn thấy nó, đàn quái vật giáp xác chen chúc trong hang tức khắc tản đi, nhường ra một con đường. Quả cầu thịt màu hồng theo lối đó từ từ bò ra khỏi hang. Đang đi, nó bất chợt duỗi càng ra kẹp lấy một con quái vật giáp xác gần đó, nhanh như chớp nhét vào miệng.   

Đám quái vật giáp xác xung quanh thét lên chít chít, chúng khiếp sợ lui ra xa hơn, chen chúc trùng điệp với nhau.

Hừ! Mùi vị không ngon! Năng lượng còn ít một cách thảm hại! Quả cầu thịt màu hồng nhổ con quái vật giáp xác ra rồi chán nản rời đi.   

Lúc mới sinh ra nó ăn gì cũng được, hệt như một con ma đói. Bây giờ nó đã lớn, sức mạnh tăng lên, cũng học được cách kén chọn. Quái vật giáp xác to nhiều năng lượng nó mới miễn cưỡng ăn vài miếng, còn loại quái vật giáp xác nhỏ này ăn vào chẳng khác nào nhai sáp, sau này đừng hòng nó nhìn đến!  

Nghĩ vậy, quả cầu thịt màu hồng biến ra một cái đuôi trăn to. Nó không đặt ai vào mắt, vênh váo rời khỏi hang.   

Nó bò đến đâu, cái đuôi trăn quét đến đó. Cây bắt ruồi từng nuôi nấng nó bị nó chặt làm đôi. Nó nhặt lên vài chiếc lá, liếm sạch chất độc trên đó, thấy nhạt nhẽo và vô vị thì vứt đi với vẻ mặt ghét bỏ.

Đi ngang qua cây xương rồng, nó kêu chít chít, phun ra cái lưỡi đỏ tươi.   

Đi qua vực sâu, nó không dám kêu nữa, nhưng lại nũng nịu mà hung ác chửi thầm một câu: “Tiên sư bố mày!”   

Nó như một vị vua nhỏ thong thả tuần tra lãnh thổ của mình. Đi qua một cái hố đầy xác chết đang trong quá trình phân hủy, nó nhìn thấy một vật sáng phản quang bên trong. Thế là nó bò xuống, đang đi thì té một cái, biến về hình dạng quả cầu thịt.   

Quả cầu thịt lăn theo độ dốc, vừa khéo lăn đến bên cạnh vật thể đó.   

Đó là một vật cứng hình lập phương, mỏng và vô cùng bóng loáng. Mặt trước có màu đen, mặt sau có màu bạc.   

Quả cầu thịt màu hồng dùng càng đập vào khối lập phương mà không nhận ra rằng dòng điện sinh học từ cơ thể nó phóng ra đang liên tục bị vật này hấp thụ.

Mặt màu đen đột nhiên phát ra ánh sáng, sau đó một tiếng leng keng vang lên.

Quả cầu thịt màu hồng giật mình, càng nó run lên, khối lập phương rơi xuống đất.   

"Chào mừng ngài sử dụng hệ thống Luân hồi vô hạn, Trợ lý Thông minh sẽ tận tình phục vụ ngài.” Một giọng nói nó nghe không hiểu vang vọng trong rừng rậm phủ đầy sương mù, tỏa ra không khí lạnh lẽo và ma quái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play