"Này này này, uống chậm thôi, cái đồ tục tĩu kia."

Liễu Quốc An quay đầu lại, không hài lòng nói: "Một ngụm nuốt mất vài ngàn, không đáng để thưởng thức từ từ sao?"

"Thôi đừng nói vớ vẩn nữa, nhanh kể tôi nghe tình hình người biến dị thanh tẩy đi."

Tưởng Thiên Công làm ngơ hoàn toàn, một hơi uống cạn tách trà rồi đặt xuống, “Kỵ sĩ đoàn chúng tôi vừa mới họp xong đấy, vì tin nóng của ông mà tôi đã bỏ mặc họ tại chỗ bay tới đây."

"Thôi đi, tôi biết tỏng lão già nhà ông. Không phải họp hành chả thích quá, còn lấy tôi ra làm cái cớ nữa.”

Dù nói thế, Liễu Quốc An vẫn chỉ về phía trước mặt họ: "Tài liệu giấy tờ đều ở đây, còn có kết quả thí nghiệm. Các ông tự xem đi."

Một lúc sau, trên đài cao chỉ còn nghe tiếng lật giấy.

Giang Châu nằm dưới thành phố căn cứ Bắc Kinh, có vị trí chiến lược quan trọng, thực lực tổng hợp trong liên minh Hoa Hạ đứng hàng đầu. Mặc dù thường ngày ba tổ chức cãi vã đùa giỡn, nhưng đến thời điểm quan trọng vẫn rất có năng lực ra tay, đoàn kết chống kẻ thù chung.

Huống hồ bọn họ là ba ông lão đã về hưu được mời lại đây hưởng tuổi già.

Thời kỳ đại họa, một quân nhân, một quân y, một hậu cần lười biếng, nhiều năm sinh tử có nhau, tình cảm sâu nặng đã đặt ở đó, ཞõ ཞàŋɠ tầm quan trọng của tài liệu này đại diện cho điều gì.

Trước khi tới, hai người họ đã phấn khích và không thể tin được. Bây giờ lật xem tài liệu cũng còn tương đối bình tĩnh, không giống Liễu Quốc An lúc nãy còn muốn nhảy múa già cả một đoạn.

Tưởng Thiên Công xem xong trước tiên, vươn tay về phía Liễu Quốc An: "Xem xong rồi, đưa tôi điếu thuốc."

Sau khi châm điếu thuốc và tia lửa bay phía trên, ông ta mới hít mạnh một hơi, cuối cùng trách móc: "Cấp B chưa tới giới hạn, lại còn là khả năng thanh tẩy đặc biệt, lão già này ăn cái khỉ gì mà may mắn thế không biết!”

Nghe giọng điệu ganh tỵ của ông ta, Liễu Quốc An cuối cùng cũng hài lòng, cười lớn: “Thôi đi, năm ngoái ông kiếm được đâu tên nhóc từ lớn lên từ nơi hoang dã bị ô nhiễm, cũng là biến dị đặc biệt cấp A thức tỉnh năng lực từ sớm. Lúc đấy chả phải còn đắc ý hơn tôi à, có khi chỉ tiếc không thể nhắn tin cả tháng cho tôi để khoe ấy chứ.”

Ông ta gọi hai người họ tới, chính là để thưởng thức khoảnh khắc này.

"Người biến dị thanh tẩy..."

Bên kia, Nhan Đới Nguyệt lẩm bẩm: "Giải Liên minh sắp tới, thành phố Giang Châu của chúng ta như hổ thêm cánh vậy."

Tưởng Thiên Công gật đầu: "Nếu nhớ không nhầm thì tôi có nghe đồn được, giải lần này chính là để ông cụ Đệ nhất Chủ tịch tuyển chọn người kế nhiệm."

Quả thực là như vậy. Nhân loại không thể chỉ có một ngọn đèn dẫn đường, một gã khổng lồ chống trời và vị cứu tinh.

Huống hồ Đệ nhất Chủ tịch đã sắp trăm tuổi, danh hiệu người mạnh nhất nhân loại đã được ông đeo trên người hàng chục năm. Những năm gần đây lại càng nhiều sự kiện nhiễm bẩn, tin đồn tận thế bay ra, đã đến lúc dọn đường cho người kế nhiệm.

"Liễu già, tài liệu này ông vẫn chưa nộp lên Hội nghị Tiêm Đỉnh?" Nhan Đới Nguyệt nhíu mày: "Một khi mà thông tin người biến dị thanh tẩy lan truyền ra ngoài, hội nghị chắc chắn sẽ rất coi trọng, tôi nhớ trong liên minh Hoa Hạ mới có ba người thanh tẩy thôi."

"Tạm thời vẫn chưa." Liễu Quốc An nhấp ngụm trà: "Bên bộ phận Y tế vẫn còn vài kết quả kiểm tra chưa ra, chờ ra hết rồi mới nộp."

"Kiểm tra gì vậy?"

"Có vẻ là các thang đo tâm lý. Ông biết đấy, chương trình 'Tâm lý phòng ngừa người biến dị', truyền thống từ lâu rồi."

Từ khi biến đổi từ người bình thường thành người biến dị, các cơ quan trong cơ thể đều biến đổi theo mức độ khác nhau, não cũng tương tự vậy. Thêm vào đó, luôn làm việc trong môi trường nhiễm bẩn dẫn đến nguy cơ mắc bệnh ŧâɷ ŧɦần cao.

Ngày nay không còn là thời kỳ chiến tranh căng thẳng, người biến dị có sức mạnh phi thường càng cần phải kiểm soát thêm.

Chương trình 'Tâm lý phòng ngừa người biến dị' ra đời.

Tất cả người biến dị đã đăng ký hồ sơ đều phải kiểm tra các thang đo tâm lý đặc biệt của Trung tâm tiếp nhận mỗi năm, nếu xuất hiện vấn đề tâm lý, sẽ lập tức có chuyên gia tâm lý theo dõi. Nghiêm trọng hơn thì sẽ trợ giúp bằng hóa chất hoặc thuốc mới để điều trị.

Chương trình này ra đời đã giải quyết không ít vấn đề tiềm ẩn từ trước. Sức khỏe tinh thần của các chiến binh biến dị hoạt động tuyến đầu được đảm bảo, thúc đẩy đáng kể sự hòa thuận nội bộ.

Ngoài ra, nhân viên biến dị mới gia nhập cũng cần vượt qua bài kiểm tra này.

Không ai muốn có một thuộc hạ có thể phát điên bất cứ lúc nào.

Nhắc tới việc này, Tưởng Thiên Công đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó: "Liễu già, có thể hai ngày tới Quân Trạch sẽ qua làm kiểm tra tâm lý lần nữa."

"Sao? Cậu ta lại có vấn đề à?" Liễu Quốc An nhíu mày: "Các ông thương cậu ta như vàng, bình thường chỉ tiếc không thể cử bác sĩ đi theo cậu ta 24/24, sao mà xảy ra vấn đề được?”

Lý Quân Trạch, át chủ bài của Hỏa Kỵ sĩ, người biến dị cấp A. Bảo bối của Tưởng Thiên Công.

"Vẫn là chuyện cũ thôi."

Tưởng Thiên Công lắc đầu, hút một hơi dài từ tẩu thuốc: "Ông biết đấy, lúc đầu cậu ấy cũng thức tỉnh khả năng đặc biệt rất sớm, sau đó được dẫn dắt mới trở thành người biến dị."

"Vậy thì khó giải quyết rồi, chuyện này không thể chỉ dùng tư vấn tâm lý đơn thuần." Nhan Đới Nguyệt nói.

"Đúng vậy. Đứa trẻ đó cũng không phải loại người tâm lý yếu ớt. Vấn đề duy nhất của cậu ta là coi bản thân như lưỡi dao, tự rèn bản thân mình quá mạnh."

"Tình huống này không phải là do thiếu một người rèn đao sao." Liễu Quốc An xen vào: "Ông tiến cử cậu ta lên Hội nghị Tiêm Đỉnh đi, tầm tuổi này đã đạt cấp A rồi, ngồi ghế nghị viên lại chẳng ưng quá.”

"Ông nói dễ quá, cũng phải xem người ta có muốn không chứ." Tưởng Thiên Công lườm ông ta rồi lẩm bẩm mấy câu là không phải bảo bối của ông, sau đó cũng không nói thêm gì nữa.

"Tóm lại, nếu lần này kiểm tra tâm lý mà tình trạng Quân Trạch không tốt, nội bộ Hỏa Kỵ sĩ quyết định tạm dừng Nɦịệლ ҩụ bên ngoài tường của cậu ấy, để cậu ấy nghỉ ngơi một thời gian." ( truyện đăng trên app TᎽT )

Tưởng Thiên Công thở dài: "Nhưng lại đúng lúc này chứ, nếu nghỉ ngơi thì sẽ không thể tham gia giải Liên minh."

"Mạng sống quan trọng hay giải đấu quan trọng?" Liễu Quốc An nói: "Ông để cậu ta sang Trung tâm tiếp nhận chúng tôi cho thư giãn giải tỏa tâm trạng đi, trải nghiệm không khí ở đây, biết đâu người ta sẽ cảm hóa rồi bỏ ác theo thiện. Với cả, chúng tôi mới chiêu mộ được một người thanh tẩy, đưa ra ngoài không sợ đánh thua.”

"Ông... !"

Trong lúc hai ông lão có số tuổi cộng lại hơn ba chữ số mải cãi nhau thì chiếc thang máy cách đó không xa đang đi từ dưới lên.

Lần này, người bước ra là Trưởng bộ phận Y tế mặc đồng phục.

Gặp hai vị lãnh đạo của các tổ chức biến dị khác, ông ấy cúi đầu chào hỏi.

"Thưa Giám đốc, đã có kết quả kiểm tra tâm lý của người thanh tẩy."

Trưởng bộ phận Y tế không rảnh để ý đến những chuyện khác, ông ấy nắm chặt tấm bảng giấy trên tay, vẻ mặt nghiêm túc.

Thấy vẻ mặt của ông ấy, Liễu Quốc An hơi hồi hộp, thầm nghĩ không lẽ trùng hợp thế, vừa mới đùa cợt về người cấp A của Hỏa Kỵ sĩ, quay đầu đã đến phiên Trung tâm tiếp nhận rồi sao?

"Kết quả có vấn đề gì không?" Ông hít sâu một hơi rồi hỏi.

Ở đây đều là lãnh đạo cấp cao của các tổ chức người biến dị, cũng là bạn bè thâm niên nên không cần kiêng kị.

"Có." Trưởng bộ phận Y tế do dự một lúc: "Thông qua ba phương pháp đo lường tiêu chuẩn, chúng tôi nghi ngờ đối tượng có khả năng ngụy trang mạnh mẽ, bao gồm nhưng không chỉ giới hạn ở việc ngụy trang cảm xúc và phản ứng hành vi của người bình thường, cũng như các loại cảm xúc thờ ơ khác nhau."

Vẻ mặt ông ấy nghiêm túc: "Trong tâm lý học bất thường, chỉ có hai loại nhân cách sẽ có biểu hiện như vậy. Một là rối loạn nhân cách chống đối xã hội, còn một nữa là bệnh lý ŧâɷ ŧɦần phổ biến gọi là “Máu lạnh”.”

"Dựa trên giá trị cụ thể của thang đo, đối tượng quan sát rất có thể là người có khả năng ngụy trang cao cấp, nên kết luận cuối cùng của chúng tôi nghiêng về cậu ta là một kẻ rối loạn nhân cách chống đối xã hội chức năng cao."

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play