Sáng sớm, khi bình minh chỉ vừa ló rạng, cơn mưa phùn từ đâu bất ngờ ập xuống.

Dự báo thời tiết nói rằng do ảnh hưởng của luồng khí lạnh Siberia nên cơn mưa hôm nay sẽ càng ngày càng nặng hạt và không có dấu hiệu dừng lại cho đến tận ngày mai.

Sau khi thức dậy, Tông Lan đã dành cả buổi sáng để khử trùng các dụng cụ phẫu thuật bằng thủ công, rồi lại dành cả buổi chiều để quét dọn từ trong ra ngoài cả phòng khám. Mãi đến tối cậu mới tự thưởng cho bản thân mình một quả trứng chiên tượng trưng cho chiếc bụng vốn đã đói cồn cào.

Chiếc TV cũ kĩ đang phát sóng bản tin buổi tối với âm thanh rè rè xen lẫn tiếng nhiễu sóng. Người dẫn chương trình xinh đẹp vẫn giữ nguyên nụ cười chuyên nghiệp, sử dụng giọng điệu ổn định của mình để tóm tắt các tin tức quốc tế.

“Các trường hợp ô nhiễm toàn cầu đang dần gia tăng, một số vùng đất hoang đã đạt mức nguy hiểm phóng xạ cao. Viện Hàn lâm Khoa học liên hiệp đã tổ chức một cuộc họp báo khẩn cấp và tuyên bố rằng đây có thể là dấu hiệu của ngày tận thế.”

“Một thành phố cổ bí ẩn đã được phát hiện dưới đáy Taɷ giác Quỷ Berɷυda, hiện tại khu vực này đã bị phong tỏa, kế hoạch khảo sát vẫn chưa bắt đầu. Bên phía chính phủ Liên minh Bắc Mỹ đã ban hành thông báo chính thức rằng sẽ ngừng tất cả các hoạt động trên vùng biển lân cận.” 

“Trung tâm tiếp nhận Nam Âu ghi nhận một số vụ mất kiểm soát, khiến 32 người chết tại chỗ, 235 người bị thương, hiện vẫn chưa rõ tung tích của các đối tượng tiếp nhận đã bỏ chạy.”

“Quỹ Từ thiện Sinh mệnh đã công bố thành tựu nghiên cứu khoa học mới nhất, công nghệ tạo người nhân tạo đạt đột phá cải tiến toàn diện.”

“Căn cứ trung tâm Bắc Mỹ kích hoạt cảnh báo phòng không, Hắc Cung xảy ra vụ nổ dữ dội. Một bức thư máu được công bố vào rạng sáng, trang web trụ sở chính ɬų đạơ ɧộı tuyên bố chịu trách Nɦịệლ ҩụ án.”

...

Lúc Tông Lan bưng đĩa đi ra phòng khách, màn hình tivi đang chiếu hình ảnh hung tợn, đáng sợ của các vết máu trên bức tường Hắc Cung, ở giữa là một con mắt khổng lồ bí ẩn.

Những vết máu xung quanh rìa mắt đã đen ngòm khiến bất cứ ai nhìn vào cũng phải ớn lạnh xương sống, tác động tới thị giác cực mạnh.

“Cháy mất rồi.”

Chàng trai tóc đen thở dài, tự trách năng lực nấu ăn kém cỏi của mình rồi rưới một ít sốt cà chua đặc sệt lên quả trứng và dùng bữa với con mắt đen ngòm trên màn hình.

Sau phần giới thiệu ngắn gọn, người dẫn chương trình bắt đầu đưa ra những thông tin quan trọng.

“ɬų đạơ ɧộı là ງiá໐ phái hàng đầu thế giới và cũng là tổ chức bí mật có thực lực tổng hợp mạnh nhất. Thành viên của hội phải là những người biến dị đạt được từ cấp B trở lên. Những thành viên cốt lõi của tổ chức này đều xuất hiện trong bảng truy nã quốc tế, nổi tiếng nhất là người đã một tay gây án vào ba năm trước, ‘Thẩm Phán’ đã tự mình chặt đứt đôi tòa nhà Quốc hội của Tây Mỹ. ‘Người Điều Khiển Rối’ đứng sau vụ án Thập tự máu. Và ‘Tử Thần’, người đã mai danh ẩn tích cách đây hai năm, đã bất ngờ trở lại và phá hủy một căn cứ trong thành phố dễ như trở bàn tay.”

“Trong năm nay, đã có hơn mười hai trường hợp được xác định là có liên quan tới ງiá໐ phái này. Để đối phó với các vụ án xảy ra liên tiếp và thường xuyên như vậy, các liên minh lớn đã đưa ra cảnh báo và đây được coi là vấn đề rất nghiêm trọng.”

Tông Lan cầm chiếc điều khiển từ xa, vô thức tăng âm lượng TV lên.

Tình cờ là cậu cũng đang thiếu kiến thức cơ bản về vấn đề này, cần bổ sung ngay.

Đúng vậy, dù cốt truyện rất sáo rỗng và theo lối mòn, nhưng Tông Lan thực sự đã mất trí nhớ.

Chỉ cách đây mới một tuần.

Một tuần trước, cậu tỉnh dậy trên bàn phẫu thuật của phòng khám, trên ngực có một bông hồng trắng còn đọng ít sương sớm.

Hoa hồng rất tươi, sương rất mát, màu sắc trắng tinh giống như ký ức của cậu.

Ngay cả tên của chính mình, Tông Lan cũng phải xem trên giấy chứng nhận bất động sản mới biết.

Phòng khám rất nhỏ và tồi tàn, ngoại trừ dụng cụ phẫu thuật còn mới ra thì mọi thứ khác đều cũ nát, bám đầy bụi bặm, có vẻ như đã lâu rồi không có người ở.

Trong tuần này, cậu đã khám phá hết cả phòng khám, và tự học cách lên mạng, biết được không ít kiến thức cơ bản.

Ví dụ như những người biến dị mà trên TV vừa đề cập đến.

Người biến dị là phiên bản nâng cấp của con người bình thường.

So với người bình thường, người biến dị không chỉ được nâng cao thể chất cơ bản mà ngay cả tuổi thọ, ngoại hình, trao đổi chất và trí thông minh cũng vượt trội hơn người thường rất nhiều. #𝖙y𝖙novel.com

Theo sự hiểu biết của Tông Lan, đó là một nhóm người chơi bình thường nhưng có khả năng bật hack.

“Giáo lý cốt lõi của ɬų đạơ ɧộı là thanh tẩy nhân gian, đón chờ sự giáng lâm của Chúa tể Ác mộng. Trên bia đá Tiêm Tháp còn ghi lại hơn mười danh hiệu khác của Chúa tể Ác mộng, là một trong những vị thần nguyên thủy nắm giữ kinh điển bí truyền, cư trú trên một cụm sao cách Trái Đất hàng tỷ năm ánh sáng và có sức mạnh vô biên.”

Người dẫn chương trình có hiểu biết nhất định về ɬų đạơ ɧộı, sau khi phát tin tức vào buổi sáng xong thì vẫn rất hăng say nói thêm đôi câu phổ cập khoa học về quái vật khổng lồ nằm trên đỉnh Kim Tự Tháp của thế giới.

Khán giả phản ứng rất nhiệt tình với những tin tức và thông tin về nhóm người biến dị, mặc dù đa phần là các thông tin chưa có căn cứ và phần lớn chỉ là những lời đồn thổi hoặc tin đồn truyền tai nhau nhưng họ vẫn say sưa theo dõi.

Bình thường mọi người cũng chỉ biết sơ sơ về ງiá໐ phái này, chi tiết hơn thì không rõ.

Nhờ điều đó mà tỷ lệ người xem bản tin tăng vọt lên, khiến ban lãnh đạo đài truyền hình cười toe toét.

Một bên khác, anh bảo vệ đứng gác cửa phòng phát sóng dập tắt điếu thuốc: “Thưa ngài, phòng tin đang phát sóng tin tức, vui lòng xuất trình giấy tờ...” ( truyện đăng trên app TᎽT )

Người đàn ông mặc đồ đen im lặng nghiêng người sang một bên.

Trong bóng tối, họng súng lạnh lùng sáng lấp lánh.

"Pằng! Pằng"

Trong lúc Tông Lan đang ăn cơm và nghe người dẫn chương trình tiếp tục nói về chuỗi công nghiệp công nghệ sinh học toàn cầu của ɬų đạơ ɧộı có quy mô khổng lồ có thể so sánh với Quỹ Từ thiện Sinh mệnh thì trên TV đột nhiên vang lên hai tiếng súng.

Sau tiếng thét ngắn ngủi, chiếc máy quay bỗng nhiên rung lắc một hồi, cuối cùng cả giá đỡ cùng rơi xuống đất.

Lúc này đây có thể thấy rõ đôi môi tái mét, da mặt trắng bệch như tờ giấy và toàn thân run lẩy bẩy như cái sàng của người dẫn chương trình xinh đẹp ban nãy, trên cổ cô ấy bất ngờ xuất hiện một cái lỗ đẫm máu dữ tợn.

Tên áo đen cười man rợ, gã giơ súng lên, vén áo khoác đầy thuốc nổ của mình ra giống như một tên điên.

"Lũ ngu dốt dám vấy bẩn danh hiệu của Chúa tể Ác mộng, hãy ăn năn chuộc tội đi!"

Gã bắn thêm hai phát, xuyên thủng vào cổ người dẫn chương trình, máu từ cổ phun ra như suối.

Chỗ nối giữa cổ và đầu chỉ còn một lớp da mỏng manh.

Trong dòng máu đỏ thẫm, tên cuồng tín gào thét những câu khẩu hiệu điên rồ khó hiểu, sau đó gã xông ra ngoài rồi nghiền nát chiếc máy quay khiến hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn.

“Bên ngoài có vẻ rất nguy hiểm, thời gian này nên hạn chế ra đường.”

Ngoài màn hình TV, chàng trai tóc đen chậm rãi tách lòng đỏ trứng vẫn đang chảy rồi nuốt xuống.

...

“Rất xin lỗi, trung tâm tin tức của đài truyền hình vừa gặp một số biến cố đột xuất, tôi sẽ là người dẫn chương trình tiếp theo.”

Sau một tràng tín hiệu báo bận nhức tai, màn hình đài truyền hình chuyển sang người dẫn chương trình khác. Người dẫn chương trình trước đó bị tấn công ngay trên phòng thu trực tiếp, cổ bị hai viên đạn bắn xuyên thủng đã không thấy đâu nữa.

Nhìn vết máu dưới đất, có lẽ đã bị kéo đi rồi. Tông Lan nghĩ.

Chương trình tin tức bình thường bỗng biến thành hiện trường giết người, ai nhìn thấy cũng phải rùng mình.

Trước màn hình TV, bác sĩ vụng về rút điện thoại ra, bấm vào mạng xã hội được cài sẵn bên trong.

Quả nhiên, trên mạng xã hội đã đang bàn tán sôi nổi.

“Mọi người đã hóng được vụ việc trên bản tin phát sóng tối nay chưa, tín đồ ɬų đạơ ɧộı công khai tấn công dân thường ngay trước mặt mọi người đấy.”

"Trung tâm tiếp nhận không hề bắt tay hành động, chắc chắn không phải tín đồ của ɬų đạơ ɧộı đâu, đừng có mà nói lung tung."

"Thành viên ɬų đạơ ɧộı đều là người biến dị mà, đã là người biến dị thì cần gì phải dùng súng nóng? Coi chừng anh nhầm rồi đấy."

"Đúng đó, ɬų đạơ ɧộı luôn theo chủ nghĩa bí ẩn, không bao giờ ngăn cản bất kỳ suy đoán và thảo luận nào, càng không hề ra tay với người bình thường, làm như vậy thì mất giá quá."

"Vậy chắc chắn là tín đồ cuồng nhiệt của ɬų đạơ ɧộı rồi... Bọn họ thực sự rất điên rồ, cứ như mấy tên khủng bố vậy á, chủ còn chưa lên tiếng mà chúng đã sủa gâu gâu rồi."

"Nếu là người bình thường thì dễ xử lý rồi, không có đặc quyền miễn trừ gì cả, tôi đề nghị nên trực tiếp tuyên án tử hình."

Tông Lan vừa đọc bình luận vừa trầm ngâm suy nghĩ.

Từ những tin tức trên TV mà cậu biết được hàng chục năm trước bầu trời bỗng xuất hiện hiện tượng ban ngày kéo dài, ngay sau đó là tình trạng ô nhiễm phóng xạ và phải mất tới bảy ngày mới hồi phục được, lịch sử gọi là “Đại họa”.

Động thực vật toàn cầu đều chịu ảnh hưởng, thiệt hại vô số.

Những sinh vật sống sót đều có sự đột biến ở mức độ khác nhau. Còn loài người thì sinh ra người biến dị.

Nhưng trên thế giới, phần lớn vẫn là người bình thường.

Người bình thường tôn sùng người biến dị nên đã tự phát sinh ra các nhóm tín đồ mù quáng. Không chỉ riêng các ງiá໐ phái bí mật, mỗi người biến dị mạnh mẽ đều có lượng fan cuồng nhiệt đáng kể.

Tiếc là sự đột biến giống như mua vé số vậy hoặc không thì xác suất cũng tương đương, trong hàng ngàn người chỉ có thể xuất hiện vài người.

Khi mang bát đĩa đến bồn rửa, Tông Lan còn mở tủ lạnh ra xem thử.

Bên trong trống trơn, không còn quả trứng nào nữa.

Bởi vì chỉ vừa nãy thôi, quả trứng cuối cùng đã vào bụng cậu rồi.

Tông Lan dùng bộ não chính xác tuyệt đối, không quên bất cứ thứ gì của mình để suy luận ra logic chặt chẽ.

"Nếu không kiếm được tiền, thì khoảng 20 ngày sau mình sẽ chết đói."

Mạng internet toàn năng đã cho cậu biết, con người không ăn không uống chỉ có thể sống được 20 ngày.

Mặc dù chi phí điện nước cũng tốn kém, nhưng không có gì cấp bách bằng những nhu cầu thiết yếu như lương thực. Đó là nhu cầu ở mức thấp nhất trong thuyết nhu cầu của Maslow.

"Rầm rầm rầm…"

Sau khi tắt TV để tiết kiệm điện, căn phòng ngày càng trở nên u ám, chật chội dưới cơn mưa lớn và sấm chớp liên tục.

Cơn mưa lớn có cường độ như thế này thật sự rất hiếm gặp, giống như ai đó cầm chiếc cốc từ trên trời trút xuống như thác nước, kèm theo đó là cơn bão cấp tám dữ dội, ầm ầm như thần nổi giận.

"Thời tiết quỷ quái gì thế không biết, mưa to như lần Y Bình tìm cha hắn đòi tiền vậy."

Tông Lan đi đến cửa rồi đóng chặt cánh cửa kính trong suốt lại. Nghĩ một hồi, cậu tiện thể khom lưng cắm đèn treo bảng hiệu phòng khám để nó sáng lên.

Ánh sáng trắng xanh mờ nhạt chiếu rõ vũng nước đọng trước cửa phòng khám.

Trên mặt nước thoáng hiện rõ vài chữ lớn “Phòng khám ŧâɷ ŧɦần Tông thị”, bên cạnh còn được viết ba chữ “Đang mở cửa” màu đỏ rực, cực kỳ bắt mắt trong màn đêm vô tận.

Cậu nhìn về phía xa: “Mặc dù mưa rất lớn, nhưng biết đâu.”

Nơi đây nằm ở vùng ngoại ô thành phố Giang Châu, xung quanh chỉ toàn là những nhà máy đã bị bỏ hoang nhiều năm, trong phạm vi vài cây số không có lấy một bóng người, ngay cả cửa hàng tiện lợi gần nhất cũng phải đi bộ mất hai mươi phút.

Nói thật, Tông Lan thực sự không biết trước khi mất trí nhớ bản thân cậu đã suy nghĩ gì nữa.

Cớ gì lại chạy đến nơi xa xôi hoang dã như thế này để mở phòng khám ŧâɷ ŧɦần, bộ cậu sợ mình thành “thiên tài” marketing sợ kiếm ra tiền à.

Người đến đây khám bệnh, chắc chắn đầu óc cũng không bình thường tí nào.

À mà nói thế cũng không đúng, nào có người đầu óc bình thường nào lại tới phòng khám ŧâɷ ŧɦần để khám đâu.

Tông Lan đứng trước cửa phòng khám, tự lẩm bẩm: "Kính nhờ bên trên, hãy gửi xuống cho tôi một bệnh nhân ŧâɷ ŧɦần."

Không thì tôi chết đói mất.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play