Hoàng Gia Cát Linh phải sống trong bao sự soi mói, phán xét, những ánh nhìn cay độc và thiếu thiện cảm.
Cô không có năng lực phản kháng, chỉ có thế chịu đựng hết thảy, dần dà chính suy nghĩ, tư tưởng của bản thân cũng bị vặn vẹo theo những kẻ đó.
Vốn sẽ chỉ là một người tầm thường, nhưng sau cô lại có thể vươn tới thứ được gọi là sự hoàn mỹ. Trần Lê Hoàng Nhật, cậu mặc kệ mọi thứ xấu xa trên đời này mà sống theo cách mà mình muốn. Chính sự ngỗ ngược của cậu vô tình trở thành ánh sáng soi chiếu cuộc đời tôi.