Ngày hôm sau, cô dẫn theo Phó Duẫn Xuyên đi tìm việc làm, nhưng là một phụ nữ có con nên không ai dám nhận hơn nữa lại không có căn cước, hết lần này đến lần khác bị từ chối, không những vậy còn có một ít người đàn ông đáng khinh muốn gây rối với cô.
Văn Hàm ngồi ở ven đường bật khóc, Tiểu Xuyên ở trong lòng ngực cô vươn tay lau nước mắt cho mẹ mình: “Mẹ, hay là mẹ đưa Tiểu Xuyên về đi, cha sẽ không làm gì Tiểu Xuyên đâu. Mẹ sống một mình sẽ không mệt mỏi.” Hắn tuy rằng còn nhỏ nhưng rất thông minh, biết do có mình nên mẹ mới không tìm ra được việc, là hắn kéo chân sau, là gánh nặng của mẹ.
Văn Hàm ôm chặt con trai: “Không sao đâu Tiểu Xuyên, chúng ta đã trốn thoát rồi, về sau sẽ tốt hơn thôi.”
Buổi tối, chủ quán thịt nướng thấy cô mang theo con mưu sinh vất vả nên nên thuê cô làm nhân viên tạm thời, chỉ đưa con vào trong phòng nghỉ là được
Quán thịt nướng buổi tối cũng nhộn nhịp, đông đúc mãi cho đến hơn mười hai giờ khuya, khi đóng cửa Văn Hàm cười giúp bà chủ dọn bàn, đêm đó cô kiếm được tám mươi tệ, bọn họ có thể thuê trong một nhà trọ nhỏ thay vì ngủ ngoài đường.
Dọn dẹp xong, cô vào phòng, định gọi Tiểu Xuyên đang ngủ ngon lành trên bàn thì bị bà chủ nhà ngăn lại: “Em gái!”
Văn Hàm vội vàng đáp: “Sao vậy chị?” Cô rất biết ơn hai người tốt bụng này đã giúp mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT