Phó Duẫn Xuyên: “Tôi gởi tin nhắn nói cảm thấy không khỏe khi nào?” anh lại mất trí nhớ? Sao anh không nhớ mình đã gửi tin nhắn nhỉ?
Mấy ngày nay Trình Viễn theo Phó Duẫn Xuyên quay, bận tối mặt tối mày không dễ gì có được một giấc ngủ ngon, sáng sớm nhận được tin nhắn của đối phương, hắn có chút vui mừng, cuối cùng cũng được một ngày nghỉ xả hơi.
Hắn chạy về giường, cầm điện thoại lên, mở giao diện trò chuyện với Phó Duẫn Xuyên, đưa cho anh xem.
Phó Duẫn Xuyên cau mày nhìn điện thoại di động, không nhớ nổi, Trình Viễn trong lòng lẩm bẩm, nếu không phải là anh thì chỉ có thể là người vô hình nào đó thôi.
“À, đúng rồi, do tôi ngủ nhiều quá quên mất, không có gì nữa đâu. Cậu ngủ tiếp đi!” Phó Duẫn Xuyên đưa điện thoại cho Trình Viễn, bỏ lại câu này, cứng ngắc xoay người trở về phòng.
Hóa đơn tạm chiếm hết cái giường, không còn một chỗ trống.
(*Hóa đơn tạm: trong câu này ám chỉ Dư Ý là hàng ngoài lề, hàng đi kèm.)
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT