Rất nhanh Phó Duẫn Xuyên trở lại, trong tay ôm một đống túi to túi nhỏ, lần lượt đặt lên bàn — cái mà Dư Ý dày công lau chùi, mở nắp ra, hương thơm tràn ngập khắp phòng.
Dư Ý lập tức đứng người lên bò tới, mắt màu vàng nhạt thẳng đứng sáng rực.
Phó Duẫn Xuyên đúng là biết cách hưởng thụ cuộc sống, đã muộn như thế rồi mà vẫn gọi đồ ăn khuya, còn là ăn ngon nữa chứ, waaa đây không phải là món thịt lợn kho giống buổi tối ư? Sao mùi nó lại thơm hơn lúc nãy?
Quả nhiên ăn khuya luôn là buổi ngon nhất trong ngày mà. Hí hí!!!
Dư Ý duỗi đuôi định móc một miếng ăn thử, nhưng vừa duỗi đuôi ra đã bị Phó Duẫn Xuyên dùng đũa đánh cho một cái.
Dư Ý hiểu ý lùi lùi lại bò đến tủ, kéo hộc ra lấy một cái bao đuôi mang vào.
Phó Duẫn Xuyên hiếm thấy thèm ăn, một người một rắn đem bàn thức ăn dọn sạch, ăn xong anh mở cửa sổ cho vơi đi bớt mùi thức ăn trong phòng, bốn giờ sáng bên ngoài đã có chút ánh sáng, cơn gió lạnh ập đến khiến Phó Duẫn Xuyên đang đứng bên cửa sổ rùng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT