Các diễn viên khác trong đoàn biết Phó Duẫn Xuyên bị bệnh nằm miết trong phòng một tuần liền muốn đến thăm, nhưng bị Trình Viễn ngăn lại dùng lý do là Phó Duẫn Xuyên không muốn lây bệnh cho người khác nên khi nào khỏe sẽ mời mọi người ăn cơm. Đề phòng tới ngày bấm máy không ṭһѧṃ ɢıѧ được như thế sẽ không hay, nghe vậy họ mới bỏ cuộc.
Phó Duẫn Xuyên dựa vào giường, lướt máy tính bảng, nhìn tin tức giải trí gần đây: “Há há, mình biết ngay mà, người phụ nữ này sớm muộn gì cũng lật xe mà thôi. Giờ mọi người đã biết bộ mặt thật của cô ta rồi!”
Dư Ý to hơn hai vòng, cũng nghiêng người sang một bên xem, thỉnh thoảng lại đưa một miếng trái cây đến cho Phó Duẫn Xuyên ăn, khi đến giờ liền ra hiệu cho Phó Duẫn Xuyên đặt máy tính xuống nghỉ ngơi một lát.
Mặc dù thân thể Phó Duẫn Xuyên coi như khá ổn, nhưng cậu vẫn không hề lơi là đề phòng bệnh lại tái phát nên trong khoảng thời gian này cậu lúc nào cũng kè kè sát bên Phó Duẫn Xuyên.
“Nhị Tiểu, lại đây!”
Phó Duẫn Xuyên nhìn thời gian rồi đặt máy tính bảng xuống, duỗi tay ra hiệu Dư Ý bò lại.
Dư Ý nhẹ nhàng đè lên người anh, bây giờ cậu khá nặng.
Nhiệt độ trên tay Phó Duẫn Xuyên truyền qua thân cậu, đồng tử thoải mái giãn ra một chút, thật tuyệt, nhiệt độ thân thể quen thuộc này đã trở lại. Yeah!!!!
Phó Duẫn Xuyên đặt một tay lên người Dư Ý, tay kia ɕảʍ кị¢н вảи trên đầu giường, ɕảʍ trong tay một lúc lâu mới mở ra, lần trước anh còn chưa xem kết thúc, nhưng mấy ngày nữa là khai máy rồi không thể không xem.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT