Trên đường một lớn một nhỏ sợ tới mức đã cứng đờ tại chỗ, Dư Ý nhảy sang bậc thang bên cạnh, tiết kiệm được đường xuống, đáp xuống trước mặt hai người, mỗi tay túm một người kéo mạnh sang một bên  — con hổ vồ hụt.
Dư Ý đứng chắn trước một lớn một nhỏ trước mặt, đôi ánh mắt vàng nhạt dựng thẳng nhìn con hổ: “Cút!”
Trực giác của dã thú đối với nguy hiểm rất chuẩn, trong cổ họng con hổ phát ra âm thanh gừ gừ đi hai vòng tại chỗ, không dám tiến lên.
Một người một hổ giằng co không bao lâu, thuốc gây mê bay tới đâm vào người con hổ — vài giây trôi qua, con hổ vừa rồi khí thế hung hăng thoáng cái ngã xuống đất.
Dư Ý thở phào nhẹ nhõm, xoay người hỏi hai người: “Không sao chứ?”
Nước mắt đang chờ chực trên khóe mắt thấy Dư Ý quay đầu rốt cục không nhịn được nữa òa khóc lên: “Ngư Ngư hu hu…hù chết tôi rồi….tôi còn tưởng rằng mình sẽ chết mất.”
Cô là fans của Dư Ý, ngồi xổm ở đây ba ngày mà không nhìn thấy được người, hôm nay nếu không thấy nữa sẽ về, sau nghe nói vườn bách thú có một con bạch hổ mới tới, ba ngày ngồi xổm cô đã đi nát cái vườn thú này rồi, nghĩ nghĩ dù gì cũng đã đến rồi không nhìn thấy Ngư Ngư thì xem bạch hổ cũng được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play