Anh không trả lời ngay, tay Dư Ý để tay trên nút gọi hồi lâu rồi vẫn nhấn xuống — không bắt máy có thể đối phương đang quay phim, nhưng cậu vẫn muốn gọi.
*
Không khí trong núi vô cùng tốt, thỉnh thoảng còn một hai con động vật nhỏ chạy qua.
Đạo diễn Lý cầm loa: “Cắt, Tiểu Phó à, hôm nay có phải cậu hơi mất tập trung không, vẻ mặt không cần hung dữ như vậy, hòa hoãn một chút.”
Phó Duẫn Xuyên biết là lỗi của mình, không ngờ cũng có ngày mặt anh lại hiện lên cảm xúc cá nhân: “Xin lỗi đạo diễn Lý, để tôi điều chỉnh một chút.”
Anh với Dư Ý tách ra quá lâu, thời gian dài như vậy không gặp mặt, khiến anh càng cảm thấy bất an, Dư Ý vô tâm vô phế, anh luôn lo lắng một ngày nào đó mình sẽ bị bỏ rơi.
“Phó ca, có điện thoại.” Trình Viễn vốn định cầm nước đưa cho Phó Duẫn Xuyên, vừa nhấc mông, điện thoại của đối phương đang đặt ở một bên liền vang lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play