Mã Thúy Vân dựa vào cửa phòng nhìn Tô Nguyệt đang kêu than liền che miệng cười nói: “Chậc chậc, chị nói này Hàn Ái Quốc nhà em cũng quá thô bạo rồi. Làm hại em ngủ một giấc cho đến bây giờ, cũng không biết tối hôm qua mấy giờ mới được đi ngủ."
Dù Tô Nguyệt da mặt dày thì cũng bị nói đến đỏ bừng mặt, xấu hổ nói: “Chị Mã, chị đừng nói nữa, nếu không em sẽ tức giận đấy.”
"Ha ha ha..." Mã Thúy Vân cười càng vui vẻ: “Ngượng ngùng cái gì chứ, tuổi chị Mã của em cũng không còn nhỏ, ai mà chưa từng qua giai đoạn này giống các em chứ, chị Mã hiểu mà, hiểu mà.”
Tô Nguyệt thầm nghĩ nữ tài xế già này thật đáng sợ, vốn tưởng người thời đại này sẽ dè dặt, bây giờ mới biết là do cô suy nghĩ nhiều. Dè dặt là cái gì, căn bản là không hề tổn tại.
Vì để chặn miệng tên tài xế già này lại nên Tô Nguyệt vội vàng chuyển chủ đề: “Chị Mã, chị tìm em có chuyện gì sao?”
Bị Tô Nguyệt hỏi như vậy Mã Thúy Vân vội vỗ đầu mình một cái: “Xem cái đầu heo của chị này, nói chuyện với em mà quên mất chuyện chính. Chị tới hỏi em có muốn trồng chút rau ăn không, nếu em muốn trồng thì chị sẽ cho em một ít hạt giống."
“Trồng rau?” Cái này thì Tô Nguyệt thật sự không biết: “Trồng ở đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play