Tô Nguyệt chậm rãi đi đến bên bàn, ngồi xuống bên cạnh Hàn Ái Quốc, gọi anh một tiếng "Chồng ơi~" vô cùng dịu dàng , tiếng gọi này suýt chút nữa khiến cô nổi cả da gà, nhưng cô biết Hàn Ái Quốc rất thích dáng vẻ này của cô.
Đáng tiếc lần này Hàn Ái Quốc rất nghiêm túc không bị lung lay, cúi đầu ăn cơm giống như không nghe thấy.
Tô Nguyệt thầm nghĩ không ổn rồi, anh thật đúng là đã tức giận.
Tô Nguyệt không nhịn được chọc chọc ngón tay vào anh, Tô Nguyệt lại cười nịnh nọt: “Chồng ơi~ Anh đừng nóng giận, lần sau em sẽ không làm như vậy nữa đâu.”
Hàn Ái Quốc ăn một miếng thật lớn, vừa ăn xong liền đứng dậy rời bàn, không giống như mọi khi đợi Tô Nguyệt ăn xong mới rời đi.
Tô Nguyệt cúi mặt, thầm nghĩ câu nói kia quả không sai. Quả nhiên, một người bình thường không dễ tức giận mà một khi đã nổi giận rồi thì rất khó dỗ. Người này bình thường chưa từng tức giận với cô bao giờ, còn bây giờ một khi đã tức giận thì sẽ không quan tâm đến cô, xem ra không dễ dỗ như vậy rồi.
Tô Nguyệt ăn cơm tối một mình, chỉ là không có anh bên cạnh nên cô ăn mấy miếng liền cảm thấy không muốn ăn nữa, cảm thấy vô vị nên cô liền dọn dẹp bát đĩa trên bàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT