Hàn Ái Quốc ngồi xuống bên bếp lò nhỏ, cũng không vội động đũa mà cầm lấy tay Tô Nguyệt kiểm tra miếng băng gạc quấn quanh ngón tay cô: “Miệng vết thương thế nào rồi? Để anh xem.”
Vết thương nhỏ như vậy mà anh cũng không nỡ bỏ qua, Tô Nguyệt vừa buồn cười vừa cảm động bèn tháo băng gạc ra cho anh xem: “Anh xem đi.”
Hàn Ái Quốc nhìn thấy, hai mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, cầm ngón tay cô nhìn tới nhìn lui mới phát hiện ngón tay trắng nõn vẫn nhẵn nhụi như ban đầu, không có bất kỳ vết sẹo nào. Cứ như chưa từng có vết thương bị dao cắt qua chút nào, nếu không phải anh tận mắt nhìn thấy Tô Nguyệt dùng dao làm bếp cắt vào tay mình chảy rất nhiều máu thì anh sẽ nghi ngờ hai mắt mình có vấn đề.
“Lành rồi?” Giọng Hàn Ái Quốc tràn đầy vẻ khó tin, cho dủ là vết thương nhỏ cũng sẽ không lành nhanh và triệt để như vậy.
Tô Nguyệt cười đắc ý: “Lành rồi! Không có chút dấu vết nào cả, lợi hại không?”
Ngay cả Hàn Ái Quốc cũng không thể không gật đầu thừa nhận loại thuốc này lợi hại đến mức có thể gọi là thần dược. Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi là miệng vết thương đã lành lại, hơn nữa cũng không nhìn ra là đã từng bị thương. Anh dám nói hiện nay trong bệnh viện không có bất kỳ loại thuốc nào có thể làm được điều này.
Loại thuốc thần kỳ như vậy rốt cuộc từ đâu ra? Trong lòng Hàn Ái Quốc thật sự rất tò mò nhưng anh biết đó là bí mật của Tô Nguyệt, cô không muốn nói ra thì anh sẽ không hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT