Mã Thúy Vân vừa vào cửa liền nhìn thấy tủ giày ở cửa, liền nhịn không được đưa tay sờ sờ, hâm mộ nói: “Em dâu, tủ giày này tốt thật đấy, không tốn diện tích mà còn tiện cất giày dép, hơn nữa còn rất đẹp."
Tô Nguyệt nói: “Chị Mã, nếu chị thích cũng có thể làm một cái như thế này, miễn là kiếm được một ít gỗ sau đó nhờ lão thợ mộc đến nhà làm cũng chẳng tốn bao nhiêu tiền.”
Mã Thúy Vân nghe Tô Nguyệt nói liền động tâm, trong lòng cũng rất muốn có một tủ giày như thế này để đặt trong nhà, bèn nói: “Vậy lát nữa để chị tìm chồng của chị bàn bạc, xem có thể làm một cái hay không.”
Mã Thúy Vân lại nhìn thấy ghế sô pha của Tô Nguyệt trong phòng khách, ánh mắt lập tức sáng ngời: “Em dâu, ghế sô pha của em để ở đây nhìn đẹp quá, cảm giác nhìn đắt tiền như vậy, cả căn nhà thoạt nhìn trong rất khác.”
Tô Nguyệt cũng cảm thấy nhờ có bộ sofa này mà dáng vẻ của ngôi nhà này nháy mắt tăng lên một bậc, ít nhất là từ giai cấp nông dân lên tới địa chủ. Cô cũng rất hài lòng.
Cô rót cho Mã Thúy Vân một ly nước, để cô ấy ngồi xuống sô pha, Tô Nguyệt hỏi: “Chị Mã, chị với chị dâu vừa rồi trước đó có phải là đã có mâu thuẫn hay không?”
Mã Thúy Vân vừa nghe nhắc tới Vương Liên Anh thì sắc mặt không tốt lắm, tức giận nói: “Còn không phải sao, trong khu nhà này người mà chị chướng mắt nhất chính là Vương Liên Anh. Em dâu chị nói cho em biết, sau này em đừng giao tiếp với cô ta! Cô ta là kẻ suốt ngày thích nhìn chằm chằm vào chuyện riêng tư của nhà người khác rồi thêm mắm dặm muối sau đó đi tuyên truyền khắp nơi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play