Đặt cả bộ này ở cùng với nhau tạo ra một hiệu quả rất tốt.
Tô Nguyệt cảm ơn lão thợ mộc: “Sư phó Vương, chú làm trông rất đẹp đấy, cảm ơn chú đã vất vả.”
Có thể thấy Tô Nguyệt rất hài lòng nên lão thợ mộc cũng rất tự hào, không uổng công mấy ngày nay ông ấy dành nhiều thời gian mất ăn mất ngủ trên bộ ghế sô pha này.
Bây giờ Tô Nguyệt đã hoàn toàn tin tưởng vào tay nghề của lão thợ mộc, không hổ danh là thợ mộc có tiếng, tay nghề thật giỏi.
Cô lập tức lấy lại tinh thần, lấy một bản thiết kế đã vẽ ở nhà từ trong túi ra đưa cho ông ấy, hỏi: “Sư phó Vương, chú có thể làm cho tôi thêm cái này hay không?”
Lão thợ mộc vừa xem bản vẽ, ông ấy chưa từng thấy qua cũng chưa từng làm qua, lập tức tò mò hỏi: “Đây là cái gì? Một cái tủ sao? Hình như không giống, hơi ngắn, nhìn cũng không giống tủ đầu giường.”
Tô Nguyệt lắc đầu: “Không phải đâu sư phó Vương, đây là tủ giày chuyên dùng để đựng giày, là do tôi tự nghĩ ra. Chú xem, tầng này đều có thể dùng để đựng giày, còn hai ngăn kéo phía trên có thể được dùng để ô, chìa khóa và các vật dụng nhỏ khác sẽ được sử dụng khi muốn ra ngoài.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT