Mấy tiểu chiến sĩ còn mang theo vài bình rượu đến, cũng không biết bọn họ lấy ở đâu ra.
Bởi vì mọi người còn chưa đến đủ nên Tô Nguyệt bảo bọn họ ngồi trò chuyện trước, cô đi vào phòng lấy hạt dưa, kẹo cùng với bánh quai chèo mấy ngày nay mình làm ra đặt lên bàn: “Mọi người ăn một chút lót dạ đi, đồ ăn sẽ xong nhanh thôi.”
Một đám người bị đồ ăn làm cho kinh ngạc, hạt dưa thì không tính đi, nhưng kẹo và bánh quai chèo là thứ đắt tiền. Thế mà lại có thể lấy ra nhiều như vậy để chiêu đãi khách sao?
Mọi người đều không thể tin được.
Hàn Ái Quốc cười tiếp đón: “Đều ăn đi, không cần khách sáo. Món này là do chị dâu các cậu từ làm ở nhà, tay nghề của cô ấy rất tốt mọi người nếm thử đi.”
Ánh mắt Hàn Ái Quốc khi nói lời này tràn đầy kiêu ngạo và tự hào, đều có ý khoe vợ.
Nghe anh nói như vậy, mọi người vươn tay cầm thức ăn trên bàn nhét vào miệng. Sau khi ăn xong mới phát hiện đại đội trưởng Hàn không phải khoác lác, quả thật người ta tự hào là đúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play