Sáng sớm hôm sau, Hàn Ái Quốc trở lại quân khu phục chức, anh đi lúc nào Tô Nguyệt còn không biết, lúc cô tỉnh lại thì đã gần chín giờ.
Cô đi vào bếp thấy trong nồi có cháo, bên trên có hai cái bánh bao, xem ra là Hàn Ái Quốc làm từ sáng sớm. Cô không khỏi mỉm cười, húp một bát cháo rồi ăn một cái bánh bao, sau đó liền bắt đầu bận rộn.
Cô rửa sạch cải bẹ hôm qua mua của một gia đình nọ ở thôn Tiểu Vương, sau đó cho vào hũ vừa mua về thêm muối ướp, ướp xong đậy nắp lại, chờ một khoảng thời gian nữa là có thể lấy ra làm món ăn kèm.
Sau khi ướp dưa muối xong thì lại ướp thịt mua từ cung tiêu xã, đợi vài ngày cho muối ngấm rồi đem ra ngoài phơi thành thịt khô. Khi ăn cơm thì cho vào nồi nấu cùng, mùi vị kia thật sự rất thơm, dù sao Hàn Ái Quốc cũng rất thích ăn.
Sau khi làm xong, Tô Nguyệt lấy bột ra bắt tay vào làm bánh ngọt, cô làm mấy loại bánh ngọt, còn có bánh đậu đỏ và bánh đậu xanh.
Nhìn thấy những cái bánh ngọt này, Tô Nguyệt thở dài có chút tiếc nuối, lúc trước khi đến quân khu cô đã nghĩ đến việc tìm cơ hội lén lút bán một ít bánh ngọt để kiếm tiền. Nhưng khi đến đây, cô mới phát hiện sự thật khác xa với tưởng tượng của mình, trong quân khu hẻo lảnh như vậy căn bản sẽ không có ai mua bánh của cô, cô cũng không thể bán cho những gia đình khác trong tòa nhà này, làm thế không phải đang ngang nhiên nói với người khác: Hì hì, tôi đang làm ăn buôn bán đây này.
Nếu những người ghen tị nhìn thấy thì sẽ đi báo cáo cô, vậy coi như xong đời rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play