Tô Nguyệt bước ra khỏi cửa, đi về phía khu rừng cách đó không xa.
Khu rừng này không phải là một khu rừng hoàn chỉnh mà là một con dốc nhỏ nằm giữa một cái ao lớn cách đó không xa, trên đó có rất nhiều cây cối, rất tươi tốt trông giống như một hòn đảo trong ao, nhưng bên trong chẳng có gì cả, bình thường không có ai tới đó ngoại trừ bọn trẻ thỉnh thoảng lẻn vào chơi trốn tìm.
Có một con đường mòn bên cạnh ao dẫn thẳng vào khu rừng ở giữa có thể đi thẳng từ bên bờ.
Lúc này nhà nào cũng đóng cửa đi ngủ, bên ngoài không có đèn, trời tối như mực, chỉ có thể dựa vào ánh trăng trên trời, may mà ngày mai là tết trung thu, nên ánh trăng đêm rất sáng, Tô Nguyệt có thể nhìn rõ đường đi.
Khi đến giữa đường, Tô Nguyệt cảnh giác, ngừng di chuyển, nhỏ giọng hướng về phía khu rừng phía trước hỏi: “Là ai ở đó? Tìm tôi có chuyện gì hay không?”
Sau một âm thanh sột soạt, một giọng nam vang lên: “Là tôi, Hàn Ái Quốc.”
Hàn Ái Quốc xuất hiện ở đầu bên kia con đường, cầm gậy nhìn Tô Nguyệt, vẻ mặt có chút mất tự nhiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play