Sau khi Tô Nguyệt đi rồi, Mao Lâm nhìn món sườn xào chua ngọt cô để lại cho bọn họ, không khỏi cảm khái: “Tôi vốn dĩ không thích Tô Nguyệt, cảm thấy cô ấy vừa yếu ớt lại ngạo mạn, còn không thích giao du với mọi người, ngoại trừ xinh đẹp ra thì toàn thân từ trên xuống dưới không có ưu điểm nào khác. Bây giờ tôi mới nhận ra mình đã sai rồi, Tô Nguyệt vẫn có rất nhiều ưu điểm, không những nấu ăn giỏi mà còn là người rộng lượng".
Ngô Hiểu Hiểu gật đầu đồng tình: “Tôi thấy khoảng thời gian này chúng ta đều tăng cân, đều là ăn đồ ăn ngon của Tô Nguyệt. Tô Nguyệt tự bỏ tiền mua nguyên liệu nấu cho chúng ta, cũng không lấy tiền của chúng ta, chúng ta nên cảm ơn cô ấy mới phải.”
Lý Tiểu Thanh nói: “Tô Nguyệt trước kia mới đến đây cho nên không thích ứng được mà thôi, tâm trạng không tốt. Còn bây giờ đã đỡ hơn rồi, cô ấy là một người rất tốt. Cũng đối xử tốt với chúng ta, chúng ta không thể cứ chiếm lợi của cô ấy như thế được, từ nay về sau chúng ta sẽ lo dầu, muối, nước tương, dấm trong bếp, đừng để Tô Nguyệt tự mua, đây cũng xem như chút tâm ý của chúng ta mọi người thấy thế nào?”
Lời này vừa nói ra, ngoài ý muốn, Ngụy Giai lại là người đầu tiên gật đầu đồng ý.
Thấy mọi người kinh ngạc nhìn mình, cô ấy hơi đỏ mặt, tức giận nói: “Sao mọi người lại nhìn tôi như vậy? Trước đây tôi rất ghét cô ấy, nhưng bây giờ cô ấy đã thay đổi, sao tôi lại ghét cô ấy nữa chứ?”
"Được, được, được sao lại không được." Mọi người đều nở nụ cười, ai cũng cảm thấy điều này thật tốt, giờ đây mối quan hệ giữa năm thanh niên trí thức các cô chung sống ngày càng tốt đẹp, cuộc sống không còn khó khăn như xưa ít nhiều cũng nhờ đồ ăn ngon của Tô Nguyệt.
Tô Nguyệt không biết mình đã được bạn bè khen ngợi khi đi vắng, lúc này cô đang đi đến cửa nhà họ Hàn thì nhìn thấy Hàn Ái Dân đang đứng ở cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT