Bà Hàn vội vàng nói: “Không có đâu, cái bánh kem kia đắt lắm, bình thường chúng tôi cũng không ăn. Làm gì có tiền mà làm nổi, tôi chỉ mới ăn một lần thôi.”
Tô Nguyệt không hề nghe thấy chuyện này, sau khi cô gửi bánh cho Từ Xán, vì ngại đoàn trưởng Vu đang ở nhà nên cô phải lén gọi Từ Xán ra ngoài, sau khi chắc chắn không có ai, cô mới nhỏ giọng nói: “Cái đó... em hỏi chị một chuyện được không?"
Từ Xán bị dáng vẻ lén lút của cô làm cho khó hiểu: “Sao vậy? Có chuyện gì mà không thể nói trong nhà sao?”
“Thì là, chuyện này không tiện nói trong nhà.” Tô Nguyệt cười tủm tỉm, ghé vào tai cô hỏi: “Bệnh viện của chị có cái… cái kia, cái bao tránh thai không?”
Không biết tại sao khi hỏi câu này, cô vẫn cảm thấy nóng bừng mặt, rõ ràng chuyện này khi ở thế kỷ 21 cô đã tập mãi thành thói quen, nhưng sau khi đến đây cô lại cảm thấy xấu hổ. Có lẽ là do cô đã bị sự đơn giản và đơn thuần của thời đại này đồng hóa. Tài xế già cũng trở nên thuần khiết hơn.
Thấy Từ Xán nhìn mình chăm chăm không nói, còn tưởng rằng cô ấy không hiểu ý mình, liền cặn kẽ giải thích: “Đó là thứ mà đàn ông có thể đeo để tránh thai cho phụ nữ. Giống như cái mũ ấy chị hiểu không? ”
Từ Xán sững sờ phút chốc biến thành kinh ngạc, hỏi: “Làm sao em biết bao tránh thai?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT