Thấy mắt cô né tránh thì ánh mắt Hàn Ái Quốc càng thâm trầm, anh dứt khoát đứng dậy lấy túi đồ trong tủ mà Tô Nguyệt giấu vừa nãy ra. Sau đó anh lấy một cái từ trong đó ra nhưng lại không biết cái này dùng để làm gì, khẽ nhíu mày thăm dò hỏi: “Nguyệt nhi, cái này để làm gì? Cho anh dùng sao?”
Tô Nguyệt che mặt, nhìn anh bằng đôi mắt ướt át giữa kẽ ngón tay, thấp giọng nói ba chữ.
“Cái gì?” Hàn Ái Quốc nghe không rõ.
Tô Nguyệt không còn cách nào khác đành ghé vào tai anh thì thầm gì đó.
Nghe xong, ánh mắt Hàn Ái Quốc nhất thời tối sầm lại, ánh mắt nặng nề dính chặt vào cô, sự nóng bỏng trong đó như muốn làm người ta tan chảy. Tô Nguyệt bị anh nhìn đến mức cảm thấy toàn thân nóng bừng, tim không kìm được mà nhảy thình thịch thình thịch, cô vội vàng tránh ánh mắt của anh, giật đồ trong tay anh đi định tạm thời cất món đồ không trong sáng này vào.
Hàn Ái Quốc ngăn cô lại, đoạt lại đồ vật trong tay cô, trầm giọng nói: “Không cất, không phải là cho anh dùng sao, bây giờ anh dùng ngay có được không?”
Nói xong, không đợi Tô Nguyệt trả lời, anh nhanh chóng tắt đèn, đè cô xuống dưới, lột quần áo của nhau trong bóng tối, sột soạt một lúc anh đột nhiên trầm giọng nói: “Không biết dùng, em đeo cho anh đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT